Tuesday, June 8, 2021

 

Di Sản Giáo Dục Miền Nam

 


Di Sản Giáo Dục Miền Nam
background-color: rgb(107, 159, 191);">

Về di sản giáo dục tất cả các trường trung học lớn như Chu Văn An, Trưng Vương, Nguyễn Trãi, Trần Lục v. v... đều di cư vào Nạm. Viện Đại Học Hà Nội cũng di cư vào Nam, và cả Thư Viện Quốc Gia nữa.

Miền Nam với cái di sản đồ sộ về tinh thần mang được từ miền Bắc vào đã hòa hợp lẫn nhau xây dựng nên một nền văn hóa nhân bản và đầy dân tộc tính. Những thương gia, thầu khoán cũng di cư vào, cả dãy phố trên đường Gia Long song song với Lê Thánh Tôn xuất hiện những cửa hàng như "Cự Đà"... hàng ăn bên chợ Bến Thành của bà "Ba Bủng" cho tới món phở Bắc khắp các hang cùng ngõ hẻm chia xẻ với món hủ tíu và mì trong Nam. Những cuộc hôn nhân Nam Bắc rất dễ thương mà trong đó văn hóa hai miền giao lưu thật toàn vẹn.

Tại miền Nam, mặc dù trong chiến tranh mà học thuật lẫn nghệ thuật vẫn phát triển tốt đẹp không ngừng, những bản nhạc được sáng tác tại miền Nam lúc đó đã trở thành dòng nhạc ăn khách nhất cho các phòng trà, nhạc viện, sân khấu... tại Việt Nam thời bấy giờ.



 

=============

 

88 Di Sản Giáo Dục Miền Nam

 


Di Sản Giáo Dục Miền Nam

Về di sản giáo dục tất cả các trường trung học lớn như Chu Văn An, Trưng Vương, Nguyễn Trãi, Trần Lục v. v... đều di cư vào Nạm. Viện Đại Học Hà Nội cũng di cư vào Nam, và cả Thư Viện Quốc Gia nữa.

Miền Nam với cái di sản đồ sộ về tinh thần mang được từ miền Bắc vào đã hòa hợp lẫn nhau xây dựng nên một nền văn hóa nhân bản và đầy dân tộc tính. Những thương gia, thầu khoán cũng di cư vào, cả dãy phố trên đường Gia Long song song với Lê Thánh Tôn xuất hiện những cửa hàng như "Cự Đà"... hàng ăn bên chợ Bến Thành của bà "Ba Bủng" cho tới món phở Bắc khắp các hang cùng ngõ hẻm chia xẻ với món hủ tíu và mì trong Nam. Những cuộc hôn nhân Nam Bắc rất dễ thương mà trong đó văn hóa hai miền giao lưu thật toàn vẹn.

Tại miền Nam, mặc dù trong chiến tranh mà học thuật lẫn nghệ thuật vẫn phát triển tốt đẹp không ngừng, những bản nhạc được sáng tác tại miền Nam lúc đó đã trở thành dòng nhạc ăn khách nhất cho các phòng trà, nhạc viện, sân khấu... tại Việt Nam thời bấy giờ.



 

000000000

 


Di Sản Giáo Dục Miền Nam

Về di sản giáo dục tất cả các trường trung học lớn như Chu Văn An, Trưng Vương, Nguyễn Trãi, Trần Lục v. v... đều di cư vào Nạm. Viện Đại Học Hà Nội cũng di cư vào Nam, và cả Thư Viện Quốc Gia nữa.

Miền Nam với cái di sản đồ sộ về tinh thần mang được từ miền Bắc vào đã hòa hợp lẫn nhau xây dựng nên một nền văn hóa nhân bản và đầy dân tộc tính. Những thương gia, thầu khoán cũng di cư vào, cả dãy phố trên đường Gia Long song song với Lê Thánh Tôn xuất hiện những cửa hàng như "Cự Đà"... hàng ăn bên chợ Bến Thành của bà "Ba Bủng" cho tới món phở Bắc khắp các hang cùng ngõ hẻm chia xẻ với món hủ tíu và mì trong Nam. Những cuộc hôn nhân Nam Bắc rất dễ thương mà trong đó văn hóa hai miền giao lưu thật toàn vẹn.

Tại miền Nam, mặc dù trong chiến tranh mà học thuật lẫn nghệ thuật vẫn phát triển tốt đẹp không ngừng, những bản nhạc được sáng tác tại miền Nam lúc đó đã trở thành dòng nhạc ăn khách nhất cho các phòng trà, nhạc viện, sân khấu... tại Việt Nam thời bấy giờ.



 

=============================

 


Di Sản Giáo Dục Miền Nam

Về di sản giáo dục tất cả các trường trung học lớn như Chu Văn An, Trưng Vương, Nguyễn Trãi, Trần Lục v. v... đều di cư vào Nạm. Viện Đại Học Hà Nội cũng di cư vào Nam, và cả Thư Viện Quốc Gia nữa.

Miền Nam với cái di sản đồ sộ về tinh thần mang được từ miền Bắc vào đã hòa hợp lẫn nhau xây dựng nên một nền văn hóa nhân bản và đầy dân tộc tính. Những thương gia, thầu khoán cũng di cư vào, cả dãy phố trên đường Gia Long song song với Lê Thánh Tôn xuất hiện những cửa hàng như "Cự Đà"... hàng ăn bên chợ Bến Thành của bà "Ba Bủng" cho tới món phở Bắc khắp các hang cùng ngõ hẻm chia xẻ với món hủ tíu và mì trong Nam. Những cuộc hôn nhân Nam Bắc rất dễ thương mà trong đó văn hóa hai miền giao lưu thật toàn vẹn.

Tại miền Nam, mặc dù trong chiến tranh mà học thuật lẫn nghệ thuật vẫn phát triển tốt đẹp không ngừng, những bản nhạc được sáng tác tại miền Nam lúc đó đã trở thành dòng nhạc ăn khách nhất cho các phòng trà, nhạc viện, sân khấu... tại Việt Nam thời bấy giờ.

 

33


44

 

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

 

Chữ "Sĩ" của trước 1975
SĨ và SỸ

Nếu theo con đường học hành, chữ đầu tiên thường gặp là sĩ số trên bảng đen để điểm danh.

Bước vào cửa ải đầu tiên gọi là  sĩ tử, chịu khó phấn đấu sẽ thành thạc sĩ rồi lên tiến sĩ và tột đỉnh trong lãnh vực nghiên cứu là tiến sĩ khoa học.

Học thành tài mà đóng góp với đời bằng kiến thức thì xưa là  sĩ phu, còn nay là  nhân sĩ

Người có học thường được gọi là  kẻ sĩ. Được thế giới công nhận thì thành  viện sĩ.

Nếu theo đường binh nghiệp bước đầu là  chiến sĩ hay  binh sĩ.

Tiếp tục phấn đấu sẽ thành hạ sĩ quan từ hạ sĩ lên trung sĩ rồi thượng sĩ. Chịu khó phấn đấu tiếp sẽ thành sĩ quan.

Đánh giặc dũng cảm thì được gọi là dũng sĩ. Chẳng may chết trận sẽ nằm trong số tử sĩ. Nếu hy sinh một cách vinh quang sẽ được phong là liệt sĩ.

Đi theo con đường chính trị thì bước đầu chỉ là tay chân trên bàn cờ thế sự gọi là sĩ tốt.

Tiếp theo thành kẻ nấp sau lưng bầy mưu tính kế gọi là  mưu sĩ. Lên đến đỉnh trở thành nghị sĩ, cụ thể hơn là hạ nghị sĩ hoặc thượng nghị sĩ.

Còn theo ngành nghệ thuật thì người làm thơ gọi là thi sĩ, viết văn sẽ là văn sĩ (ưu ái phụ nữ nên có chữ nữ sĩ mà không có nam sĩ), người sáng tác nhạc gọi là nhạc sĩ còn hát (nhạc) thì được gọi là ca sĩ.

Chán đời xuất thế sẽ là ẩn sĩ, đi tu thì thành tu sĩ. Theo đạo của Lão tử sẽ là đạo sĩ  còn theo các đạo khác sẽ thành giáo sĩ.

Khi sức khỏe hơn người gọi là lực sĩ, ra ta cứu giúp người bị nạn hiếp đáp thì gọi là hiệp sĩ,còn chẳng may vào bệnh viện sẽ có các bác sĩ và y sĩ  “phục vụ”.

Ta được các nha sĩ chăm sóc nhiều hơn, vì các bộ phận trên thân thể người ta chỉ có từ một đến hai cái và hoạt động rất bền, ngoại trừ răng có tới 32 cái x 2; do đó, phải thay hết một lượt răng sữa nên răng phải được chăm sóc luôn.

Người ta nên có sĩ diện, nhưng không lo học và làm mà chỉ nghĩ mình hay sẽ là “đại sĩ” .





Chúng ta chê Việt cộng ngu {*}, tại sao chúng ta phải theo cách của chúng để 'cải cách tiếng Việt' từ tiếng Việt trong sáng'' đến 'tiếng Việt u minh' của chúng?

{*} Ngu trong cách xây dựng, nhưng 'thiên tài' trong cách phá hoại và giết chóc (việt cộng).

 

 


Từ khi bọn Việt Cộng cưỡng chiếm được Miền Nam, chúng đã ra sức tiêu hủy tất cả những gì gọi là Văn Hóa Của Miền Nam Việt Nam. Chúng đã cấm dùng sách giáo khoa, đốt hết tất cả các sách báo, phim ảnh, tài liệu trong văn khố, và đặt ra những từ ngữ riêng của chúng để bắt chúng ta phải nghe, phải dùng.

Khi dùng những danh từ của Cộng sản, chúng ta đã:

- TỰ NÔ LỆ VĂN HÓA VỚI VIỆT CỘNG.

- TỰ GIẾT CHẾT NỀN VĂN HÓA VIỆT NAM CỘNG HÒA.

- MAI ĐÂY, THẾ HỆ SAU CÓ CÒN AI BIẾT TÓI VIỆT NAM CỘNG HÒA NỮA HAY KHÔNG?

Chúng ta đã chối bỏ chủ nghĩa Cộng Sản, đã hy sinh mạng sống của mình để vượt biên tìm tự do, chúng ta phải hãnh diện về hành động này, phải luôn luôn tự hào chúng ta là con dân của một chế độ CỘNG HÒA, TỰ DO, DÂN CHỦ, chúng ta có văn hóa riêng và phải có nhiệm vụ gìn giữ nền văn hóa này.

Chúng ta phải có nhiệm vụ giữ gìn lại tất cả những gì còn lại, để chứng tỏ rằng, bọn Việt Cộng không thể tiêu diệt được nền Văn Hóa của chúng ta.
Nếu chúng ta không phản ứng, một ngày nào đó, Văn Hóa Việt Nam Cộng Hòa Sẽ Mất Đi.

Trần Văn Giang


  Đọc thêm

►► Cách Bỏ Dấu Tiếng Việt -- Trước và Sau 1975
https://vuonlenmai.blogspot.com/2019/04/cach-bo-dau-tieng-viet-tren-trang-web.html


►► Âm và Chữ --- Trong Tiếng Việt (Trước và Sau 1975)
https://vuonlenmai.blogspot.com/2020/06/am-va-chu-trong-tieng-viet-truoc-va-sau.html




►► Tên Mẫu Tự - Tiếng Việt (Trước và Sau 1975)
https://vuonlenmai.blogspot.com/2020/04/tieng-viet-ten-mau-tu-xin-ke-hau-qui-vi.html




►► Đánh Vần Tiếng Việt - Trước và sau 1975
https://vuonlenmai.blogspot.com/2020/06/anh-van-tieng-viet-truoc-va-sau-1975.html




►► I và Y / i Ngắn và y Dài - Trước và Sau 1975
https://vuonlenmai.blogspot.com/2020/06/tieng-viet-i-va-y-hong-uc-ngay-sau-ngay.html




►► I và Y / i Ngắn và y Dài - Trước và Sau 1975

Nguyên Tắc Đánh Dấu Chữ "I" và "Y"

 

◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙ — ◙

 

Đọc thêm những cách "cải cách ngôn ngữ trong tiếng Việt" của Việt cộng để hiểu tại sao người ta ta thán như bọng về nỗi buồn tiếng Việt, và sau đó sau 45 năm, người ta bắt đầu lo lắng cho tương lai thê hệ sau, tiếng Việt đã dần trở thành Tàu lai hay tào lao.



Nỗi Buồn Tiếng Việt Thời Cộng Sản
https://caybut2.blogspot.com/2016/11/noi-buon-tieng-viet-thoi-cs12082015vi.html

 

000000000000000000000000000000000

 

 

Bảng Chữ Cái Tiếng Việt
Vietnamese Alphabet


Tên chữ

Letter

_
a

Không dấu
_

Mid-level tone

`
à

Dấu huyền
`

Low-falling tone

_
a

Không dấu
_

Mid-level tone

`
à

Dấu huyền
`

Low-falling tone

_
a

Không dấu
_

Mid-level tone

`
à

Dấu huyền
`

Low-falling tone

_
a

Không dấu
_

Mid-level tone

`
à

Dấu huyền
`

Low-falling tone

   Nguồn: Chữ Nghĩa Việt Cộng
   https://caybut2.blogspot.com/2016/11/chu-nghia-viet-cong.html

 

-------------------------------

 





Bảng Chữ Cái Tiếng Việt [Trước 1975]

Vietnamese Alphabet
[pre 1975 method]


*

Chữ

Tên chữ

*

Letter

Name

1

a

a

2

ă

á

3

â

4

b


5

c


6

d


7

đ

đê

8

f

e-phờ /
ép-phờ

9

e

e

10

ê

ê

11

g

giê

12

h

hát

13

i

i

14

j

gi

15

k

ca

16

l

e-lờ /
en-lờ

17

m

e-mờ / em-mờ

18

n

en-nờ /
anh nờ

19

o

o

20

ô

ô

21

ơ

ơ

22

p


23

q

cu

24

r

e-rờ

25

s

e-sờ/ét-sờ

26

t


27

u

u

28

ư

ư

29

v

30

W

vê kép

31

x

ích-xì

32

y

i-cà-rết /
i-cờ-rếch

33

[z]

[giét / dét]




 

■ Tên các Phụ Âm


Tên các phụ âm chữ Việt

 

B
C
D
Đ
đê
F
é-phờ
G
giê
H
hát
J
gi
K
ca
L
e-lờ1
M
e-mờ
N
e-nờ
P
Q
cu
R
e-rờ
S
e-sờ2
T
V
W
vê kép
X
ích-xì
Z
giét






1 Khi đọc nhanh "e-lờ" đã cho đúng hiệu quả.
2 Khi đọc nhanh "e-sờ" đã cho đúng hiệu quả.

 

..............................
00000000000000000000000000000000

 

88

 photo Aacuteo Bit ng Quacircn_zpspgokcqvq.jpg

 




  • Trong khi thi hành Hiệp Định Genève 1954, tại sao binh lính cộng sản bắn vào những người dân rời bỏ miền Bắc đi vào miền Nam tìm tự do?
  • Chúng ta hãy dành ngày này để cảm tạ các anh hùng QLVNCH đã chiến đấu bảo vệ miền Nam, để tiếc thuơng cho những người anh nằm xuống ngủ yên trong lòng đất mẹ, để tri ân đến những chú thương phế binh còn sống, để tự hào về ông/cha ta nếu họ là một trong những người lính bảo vệ Tự Do, để mặc niệm cho đồng bào bỏ mạng ngoài biển khơi hoặc chết trong tù "cải tạo" của "quân tiếp quản", và là để tưởng nhớ về một thời Việt Nam tươi đẹp - VIỆT NAM CỘNG HÒA.
    Có câu: "Không lấy thành bại luận anh hùng."

    Các bạn nên biết rằng sau Hiệp Định Paris, đồng minh ta lần lượt rút, quân Nam ta đơn thân độc mã đấu với địch (được Nga, Tàu tăng cường viện trợ, bên cạnh đó còn 26 nước khối cộng sản khác viện trợ địch), cho đến ngày 30/4 ta cạn đạn dược, nên không thể mở được những cuộc "tái chiếm" như lần Quảng Trị 1972 như lúc trước được.

    Danh sách 26 nước hỗ trợ Bắc Việt:

    https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=2146060518776206&id=1048188985230037







 

 






9. HY VỌNG MỚI... TIN KHÔNG???

[ Những Chiếc Thẻ Bài Bị Bỏ Quên]

Mùa Giáng Sinh chưa qua hẳn, đơn vị của Minh nhận lệnh khẩn hành quân trực thăng vận. Đại đội tập họp và chia toán chờ ở bãi bốc. Đêm Đồng Xoài sương mù giăng giăng. Gió đông lành lạnh thổi hắt vào mặt nghe buôn buốt se buồn. Minh kéo zipper của áo field-jacket cao tận cổ, đưa tay vào túi kiểm soát lại đồ nghề ra trận. Bản đồ hành quân, có! Địa bàn, có! Đèn pin, có! Đoạn quay qua Điền bảo anh ta liên lạc với đơn vị pháo của Tiểu khu Phước Long và chi khu Phước Bình, Bù Đăng cho họ biết sẽ có đơn vị bạn tăng cường trong tầm pháo yểm của họ! Hải đang họp các trung đội trưởng ban lệnh hành quân, không quên nhắc nhở mọi người dù trong tình huống ra sao, anh em luôn đặt mình trong tư thế sẵn sàng tác chiến! Anh không quên báo cáo sơ lược tình hình của nơi đỗ quân là khu hỏa tập của cộng sản, có nghĩa là bọn chúng sẵn sàng nã pháo bất cứ lúc nào mà chúng muốn. Cho nên trực thăng sẽ không đáp, và phải nghe hiệu lệnh của phi hành đoàn lúc nhảy khỏi phi cơ!

Năm giờ mười lăm sáng, toán trực thăng sáu chiếc đầu tiên bốc quân! Thuận, đại đội phó đi trước với hai trung đội! Chờ đoàn trực thăng UH1A đi khuất, Hải đến bên Minh nói:

– Tụi mình chắc phải chờ ít nhất là hai mươi phút sau... Rít một hơi thuốc thật dài trước khi quăng tàn, Hải tiếp: Tôi linh tính là chuyến này có chuyện không lành đó! Anh thấy sao?

– Tôi chẳng có cảm giác gì cả, ngoại trừ việc sẵn sàng ứng chiến!

– Tôi nói thiệt đó mà! Từ đầu hôm tới giờ mắt trái của tôi cứ giật liên hồi... Hải cười khì khi như muốn bào chửa cho việc linh tính dị đoan của anh, rồi tiếp: Tôi để ý nhiều lần rồi, nếu mắt trái giựt ít thì không sao cả, còn khi nó giựt liên hồi thì chuyện xảy ra không lớn thì nhỏ.

Minh cười khẽ, trấn an:

– Tôi nghĩ là chuyện nhỏ thôi!

Như chợt nhớ điều gì chưa kịp nói, Hải nhỏ giọng hỏi:

– Anh có biết kế hoạch hành quân của tụi mình ra sao không vậy?

– Dạ, không?

Hải châm thêm điếu thuốc rồi tiếp:

– Chuyến đổ bộ đầu tiên do Thuận hướng dẫn nhảy xuống Phước Bình chỉ là đòn hư mà thôi! Nếu tụi nó có thói quen pháo kích bãi đáp, thì toán mình sẽ nhảy lên đầu chúng nó... Tình báo chi khu cho hay là địa điểm depart các đợt pháo kích thường phát xuất từ các vị trí chung quanh Phước Bình, đó là vùng xôi đậu đó!

Vùng xôi đậu có nghĩa là khu vực dân cư, do vì VNCH thiếu lực lượng nhân sự chiếm đóng trấn giữ, nên ban ngày thì thuộc sự kiểm soát của quốc gia, còn đêm về thì bọn Việt cộng len lỏi trở lại xách động dân chúng, thu tóm lúa gạo, nông phẩm của dân địa phương! Nếu dân không chịu hợp tác thì Việt cộng chúng sẽ tiêu diệt không nương tay!

Người dân vì không nỡ từ bỏ ruộng vườn đất đai, nên đành lòng bấm bụng chịu sự khủng bố cho qua ngày nhiểu nhương, và làm bia đở đạn cho chúng!

Và cũng có những hạng người ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản! Ban ngày họ lẫn lộn trong đoàn lương dân, sinh hoạt dưới sự bảo vệ an ninh của anh em VNCH, nhưng đêm về thì cầm ak, b40 đánh phá lại người đùm bọc cho họ lúc sáng!

Vì là chiến tranh không quy ước, cũng vì do đồng minh đã thay đổi chiến lược của cục diện trong vùng Đông Nam Á... cuộc chiến đấu tự vệ của toàn dân miền Nam Việt Nam đã gần như vô vọng! Có những bài báo phê bình, chỉ trích cho là chính quyền miền Nam Việt Nam vì quá tham nhũng, bè phái nên họ đành phải bỏ rơi! Thật là đáng phẫn nộ cho những ai ngây thơ tin tưởng vào sự ngụy biện này. Thử hỏi, trước giai đoạn của thời Đệ Nhị Cộng Hòa chưa có ai tham nhũng bè phái, mà tại sao Pháp và Mỹ đã nới lỏng tay cho bọn csbv âm mưu cướp đoạt công lao kháng chiến của các từng lớp dân chúng yêu nước, nhắm mắt để cho chúng cướp chính quyền để sau đó nhuộm đỏ miền bắc Việt Nam?

Và ai đó đã đồng lõa trong âm mưu dựng lên lá bài Hiệp Định Geneve để cho bọn cộng sản Bắc Việt chính thức dâng nửa đất nước cho chế độ cộng sản vô lương? Để cho đến khi biết được đất nước sẽ bị cắt đôi, thì cả mấy triệu dân Bắc bất khuất lũ lượt kéo nhau vào Nam tỵ nạn! Họ đã làm ngơ không thấy công sức xây dựng của Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Họ đã thông đồng với kẻ thù truyền kiếp của nhân dân Việt Nam là bọn giặc Bắc phương Trung cộng để đánh đổi cho chiến lược toàn cầu, mặc kệ số phận nhỏ nhoi của một nước nhược tiểu.

Chỉ việc họ cho Jane Fonda qua Việt Nam khuấy rối tinh thần viễn chinh quân nhân Mỹ đang tham chiến ở miền Nam này, cùng với tác động thêm cho phong trào chống chiến tranh Việt Nam chẳng qua là nằm trong việc giải độc cho cả thế giới hiểu rõ nếu họ bỏ rơi miền Nam Việt Nam là vì dân họ bất bình, và vì chính quyền miền Nam tham ô, bất lực... chớ không phải do họ có âm mưu bỏ rơi bạn bè! Cùng lúc đó, phía bên Bắc Việt lại được cả bọn đồng minh là Liên Xô, Trung Cộng, Ba Lan, Tiệp Khắc yểm trợ tới tấp các loại vũ khí tối tân đánh phá miền nam Việt Nam! Vì là chiến tranh nội bộ, đánh du kích nên họ không tiện vũ trang Hải Quân, Không Quân (sợ lòi mặt chuột), bằng không thì người dân miền Nam Việt Nam nếu không có tinh thần hào hùng bất khuất, ý chí kiên cường mà với vũ khí thô sơ từ thời đầu thế chiến thứ hai cùng với viện trợ nhỏ giọt làm sao chống chọi với kẻ thù gần hai mươi năm nay???

Minh đưa mắt nhìn lại Đồng Xoài. Anh không biết đất nước của anh còn có bao nhiêu nữa, những vùng quê hương đèo heo hút gió, vẫn kiên cường phơi mình trong sương gió điêu tàn, vẫn hiên ngang chịu đựng tang thương thử thách với đất trời! Anh còn mang máng nhớ lại lời đối thoại với một cư dân ở đây khi bàn về tin sắp có đình chiến:

– Bác nghĩ sao, nếu đất nước được ngừng chiến?

– Cậu tin chuyện này có thực à?

– Dạ! Cháu nghe cấp trên trong đơn vị thông báo và hội thảo vậy thôi! Bác thật không tin sao?

– Cậu biết tôi là dân Bắc kỳ di cư đây mà! Thế cậu có biết tại sao tôi phải bỏ xứ ra đi không?

Minh yên lặng không trả lời. Ông Bá nhấp vội ngụm trà xanh, rồi tiếp:

– Chúng tôi biết rất rõ thế nào là cộng sản. Trong thời gian tiêu thổ kháng chiến, họ làm sao cướp chính quyền, chúng tôi đã rõ! Chúng hô hào đánh Tây, đuổi Nhật, nhưng sau lưng chúng lại là bọn xâm lược Trung Quốc! Cậu có thấy Hồ Chí Minh làm tất cả mọi việc là do quan thầy Trung Cộng xỏ mũi, giựt giây hay không? Bằng chứng rõ nhất là việc đấu tố vừa qua đó! Ối giời... tin cộng sản thì rõ ràng là dại hơn cả ngây thơ nữa đấy!

Ngừng một chút, lấy hơi ông lại tiếp, hình như là để trút hết mọi ấm ức trong lòng:

– Tụi Việt cộng này tinh ranh và độc ác vô cùng! Chúng nó là ác quỷ! Ai không theo chúng hay chống lại chúng là sẽ bị thủ tiêu tàn hại chả nương tay! Cậu còn nhớ thời gian cụ Diệm chưa lập ra Ấp Chiến Lược hay không! Mỗi đêm chúng lẻn vào bắt dân không theo chúng ra cắt đầu mổ bụng không kể già trẻ đàn bà phụ nữ mang thai! Chúng không phải là người! Hôm nay chúng chịu ngồi hội nghị là vì chúng đang mưu đồ chuyện bất chính, giống như xưa kia chúng chịu ngồi chung ký kết hiệp định "giơ neo" là vì âm mưu cướp nước mà thôi! Hồi năm tư, dân miền Bắc còn có cơ hội chạy vào Nam, lần này nếu bị mắc lừa lần nữa thì chỉ có việc nhảy xuống biển Đông mà thôi!
– Tụi Việt cộng này tinh ranh và độc ác vô cùng! Chúng nó là ác quỷ! Ai không theo chúng hay chống lại chúng là sẽ bị thủ tiêu tàn hại chả nương tay! Cậu còn nhớ thời gian cụ Diệm chưa lập ra Ấp Chiến Lược hay không! Mỗi đêm chúng lẻn vào bắt dân không theo chúng ra cắt đầu mổ bụng không kể già trẻ đàn bà phụ nữ mang thai! Chúng không phải là người! Hôm nay chúng chịu ngồi hội nghị là vì chúng đang mưu đồ chuyện bất chính, giống như xưa kia chúng chịu ngồi chung ký kết Hiệp Định "Giơ Neo" là vì âm mưu cướp nước mà thôi! Hồi năm tư (54), dân miền Bắc còn có cơ hội chạy vào Nam, lần này nếu bị mắc lừa lần nữa thì chỉ có việc nhảy xuống biển Đông mà thôi!

Đình chiến rồi! Hòa bình sắp đến rồi! Không biết đây là một niềm hy vọng đang le lói ở chân trời xa hay là một điềm tiên tri bất lành của ông Bá! Minh chỉ thấy nỗi ngậm ngùi cay xót dâng lên tự đáy lòng!

Mấy hôm nay trong đơn vị mỗi khi có tụ tập lại dù là nhóm dăm ba người hay hơn mươi người thì đề tài Đình chiến - Hòa bình vẫn là đề tài nóng bỏng!

Từ ngày đất nước ngăn chia, con sông Gianh phân đôi bờ Nam-Bắc, chiến cuộc đã triền miên xé nát mảnh đất thân yêu thành từng mãng vụn xót xa, đau buốt. Cầu Hiền Lương lẽ ra một nhịp để nối hai bờ, nhưng nay lại là chứng tích cho anh em nhìn nhau như kẻ thù xa lạ! Có những đứa trẻ vừa mới sinh ra hãy còn đỏ hỏn đã được khăn gói gánh gồng rời bỏ nơi chôn nhao cắt rún theo Mẹ Cha anh em xuôi Nam đi tìm vùng đất hứa. Cũng như có không ít, trẻ thơ khác, vừa mới chập chững bước vào cổng trường đã tập tễnh học chữ căm thù oái oăm. Để rồi khi chúng lớn lên lại nhìn nhau bằng ánh mắt căm thù nghi ngại. Bom đạn hằng ngày cày nát quê hương, lời kêu ca oán than vang vọng ngút trời! Thuở tay không tầm vong đánh đuổi thực dân đã đành, đó là vì quê hương vì dân tộc, nay sao lại dùng súng đạn ngoại bang để giết hại anh em mình. Vậy mà gần suốt hai mươi năm, cuộc chiến tương tàn vẫn còn đang tiếp diễn triền miên. Chung quanh đề tài ngưng chiến hôm nay, mỗi người bàn tán suy ngẫm theo ý kiến riêng của họ!


Bỗng nghe bên máy truyền tin của bộ binh báo cáo toán trực thăng vận của Thuận vừa đổ bộ ở Phước Bình, Bù Đăng, đang bị pháo kích! Hải lập tức ban lệnh cho các trung đội trưởng, tiểu đội trưởng, toán trưởng phải sẳn sàng tác chiến ngay khi chân vừa chạm đất! Nhất là phải hết sức cẩn trọng lúc khai hỏa, tránh tối đa việc gây thiệt hại, thương vong cho anh em. Anh cũng nhắc mọi người phải hoàn toàn tuân theo thủ lệnh của các trưởng toán trong trường hợp tác chiến trong thành phố. Anh không quên bảo Minh chuẩn bị pháo yểm càng nhanh càng tốt! Khi tiếng trực thăng bắt đầu nổ xoành xoạch ở chân trời, Hải ra lệnh cho các toán balô sẵn sàng đứng chờ hai bên bãi đáp.

Trên đường bay, Hải nhận lệnh trung đoàn thay đổi bãi đáp, đồng thời pilot cũng cho hay vì tránh thiệt hại do việt cộng pháo kích, nên trực thăng sẽ không đáp xuống đất. Mặc dù mọi người hiểu rõ chiến thuật trực thăng vận như thế nào rồi, nhưng Hải cũng truyền lệnh nhắc nhở thuộc cấp lần nữa. Bọn Việt cộng hình như bất ngờ thức giấc, nên đã vội vàng nổ mấy loạt pháo tiễn đưa! Trong ánh bình minh của một ngày mới, sương mai mờ mờ giăng mắc trên đầu những cành cây ngọn cỏ, mọi người vẫn thấy các đóm lửa pháo nổ tung vu vơ hối hả.

Không biết bao giờ sẽ được tái ngộ, nhưng trong lòng Minh thầm cầu mong cho gia đình chú Tư Thà, chú Bá và tất cả mọi người dân yêu thương vùng Đồng Xoài đất đỏ này sớm đạt được niềm ước mơ đất nước thanh bình yên vui sắp đến.

Trên sàn trực thăng, trong tiếng động cơ nổ ầm ầm, Hải nhìn Minh ra dấu ghi vào bản đồ mục tiêu đổ quân, anh đọc to tọa độ. Dò trong bản đồ hành quân tỷ lệ 1/20,000, Minh nhận ra mục tiêu có nhiều chấm đen chiếm khoảng hơ cây số vuông, có tên là...

Ấp Phước Quả

Có lẽ vì yếu tố bất ngờ khi đổ quân, bọn Việt cộng không kịp được chuẩn bị kỹ lưỡng, nên đã pháo mấy loạt cối 61 ly chào mừng toán Trinh Sát 9 một cách vội vã không trúng đâu vào đâu! Hải ra lệnh trong máy bảo tất cả mọi người không được khai hỏa, tự tìm nơi ẩn núp chờ khi trực thăng bạn bay đi hết rồi sẽ có lệnh mới!

Ba thầy trò Minh may mắn chiếm được một gốc cây đại thụ bên con đường đất đỏ. Căn cứ vào hướng bay của trực thăng và tọa độ đổ quân lúc Hải cho Minh, anh móc địa bàn đo hướng chạy của con đường trước mặt, chấm vội điểm đứng. Bỗng nhiên Minh nghe Điền nhắc nhắc nhở:

– Ông thày, 81 gọi ông kìa! (81 là danh xưng của Hải).

– Ở đâu!

– Bên trái, ngang mặt mình đó!

Minh nhìn qua hướng Điền chỉ, thì thấy Hải đang ra dấu bảo anh tới đó! Ba thầy trò nhà pháo nhìn trước nhìn sau, rồi cùng nhau lom khom băng qua đường tiến về phía Hải! Hình như đây là lô cốt cũ, nên mấy bao cát vẫn còn nằm ngổn ngang vừa đủ cho ban chỉ huy trừ của đại đội nhóm họp!

– Anh có điểm đứng của mình chưa?

– Phải đây không, đại bàng?

Hải liếc nhanh qua điểm đứng của Minh vừa chấm, anh yên tâm gật đầu bảo:

– Đúng rồi!

Hải tiếp:

– Lần này mình hành quân giải tỏa cho trung đội nghĩa quân đang bị bọn Việt cộng cầm chân ở ấp Phước Quả này đã hơn nửa tháng nay rồi! Trong số quân nhân này còn có nhiều bà con dân sự lắm, cho nên khi bắn pháo yểm trợ, anh cẩn thận nha. Quan trọng là anh cố dập mấy ổ cối của tụi nó thôi, phần còn lại là tụi tôi tự lo.

– Dạ!

– À quên! Hôm nay chúng mình chỉ hành quân giải tỏa, tránh gây thiệt hại tài sản và nhân mạng của dân.

Thuận đang tiến về mình để tăng cường, sau đó thằng 3/9 cũng sẽ được điều lên Phước Long để tăng phái! (3/9 là Tiểu đoàn 3/Trung đoàn 9 do Thiếu tá Thất làm tiểu đoàn trưởng - nghe nói anh Thất, lúc bọn Minh còn đang ở kbc 4100 đã là đại đội trưởng đại đội 31 khóa sinh, Mùa Hè Đỏ Lửa, anh tình nguyện trở ra đơn vị tác chiến... trong thời gian qua, đơn vị anh đã đánh nhiều trận dọc quốc lộ 13 rất thông minh và ngoạn mục. Phải nói 3/9 là đơn vị ít tổn thất nhất của Trung Đoàn 9, là con cưng của trung đoàn, chỉ sau Trinh Sát 9 mà thôi!).

Những tiếng depart của cối 61 và 82 nghe rất rõ và rất gần, Minh đếm thầm trung bụng đã hơn mười phát rồi, mà vẫn chưa dứt. Lần nữa, lồng trong tiếng pháo địch, Hải lớn tiếng nhắc nhở:

– Tiếng depart rất gần, hình như tụi nó lẫn lộn trong khu vực dân cuối xóm... Nhớ là tránh thiệt hại cho dân chúng! Đừng lo cho tụi tôi. Tác chiến trong thành phố không cần pháo nhiều đâu, chỉ tác xạ theo yêu cầu của chúng tôi thôi. Tôi đi điều động mấy đứa con, mình liên lạc bằng máy sau nghe!

Nói xong Hải và đám chỉ huy của anh lên đường theo thủ lệnh của Hải.

Còn lại chỉ còn ba thầy trò Minh nhìn nhau ngơ ngác! Minh bực bội nghĩ thầm trong bụng: "Mẹ kiếp, đánh giặc gì mà kỳ vậy. Bộ binh đánh theo bộ binh, còn pháo binh thì đứng đây ngơ ngác... chờ lệnh ai đây?"
Từ ngơ ngác, đến lúng túng, rồi nỗi lo sợ vu vơ lại hiện ra trước mặt. "Mẹ!..." Lại tiếng rũa thầm trong bụng.. ba thầy trò đứng ló ngớ nơi này, rủi tụi Việt cộng tới từ sau lưng, thì nó hốt ổ mình là cái chắc rồi! Không còn chần chừ được nữa, Minh móc trái lựu đạn M-26 cầm trong tay thủ thế, đoạn xoay qua hai đệ tử dõng dạc ra lệnh:

– Theo tau! Đứng đây là chờ chết.

Ba thầy trò nhắm hướng toán Hải đã đi qua mà âm thầm đếm bước theo sau! Mấy loạt súng cối của địch làm vang cả núi rừng đất đỏ. Bây giờ anh mới có dịp nhìn chung quanh mình, ngoài những căn nhà cháy dở, mấy cây cột trơ than đứng chơ vơ chỉa lên trời như lời than oán của dân đen trong cơn tàn phá điêu tàn vừa qua... Có nơi chỉ còn cái nền lẫn tro than... là những vườn tược cây trái xanh um nhưng cũng bị bao trùm mùi tang tóc thê lương! Cối địch vẫn dồn dập nổ. Những chiến sĩ Trinh Sát 9 vẫn kiên nhẫn âm thầm tiến sâu vào xóm dân! Không một tiếng súng của phe ta báo hiệu!

Trên Đầu Súng
http://youtu.be/ Fgcko7vUWUE
Hình như có một sự thúc đẩy vô hình nào đó, mặc dù không có chỉ thị hay lệnh lạc, Minh sực nhớ bổn phận thiêng liêng của một gã lính trận, anh ra dấu cho đệ tử dừng bước, một tay vẫn cầm trái lựu đạn, tay còn lại móc ra cái bản đồ hành quân, xong đưa địa bàn nhắm hướng depart và ước lượng tầm xa của pháo địch, anh ghi vội tọa độ rồi ra dấu Điền đưa máy cho anh liên lạc xin phản pháo. Lúc này chỉ có tiếng pháo đôi bên nổ ầm vang như muốn lấn áp đối phương! Minh không đám đưa điểm bắn về gần xóm dân, còn địch thì phóng cối như rải lúa trong sân cho gà ăn.

Bỗng dưng từ hướng cuối xóm, từng loạt đạn m16 nổ rền vang hối hả. Các loại vũ khí chiến đấu của anh em trinh sát đồng thanh thét vang nghe lạnh cả người! Văng vẳng nghe tiếng người la hét. Cối pháo đôi bên liên tục nổ vang! Hình như sự sợ hãi đã biến mất lúc nào không hay, Minh nghĩ rất nhanh rằng lúc này chắc là Hải và bạn đồng đội sẽ cần anh. Đứa con dâu ngoan là dâu lúc nào cũng phải sẵn sàng làm tròn bổn phận của mình, không chờ phải bảo dạy hay sai khiến.
Hai đệ tử hai bên, cùng Minh bước nhanh về phía trước. Cối của địch bỗng dưng thưa thớt, nhưng tiếng súng cầm tay của Trinh Sát thì liên tục vang rền khắp nơi ở phía trước, Minh cố bước nhanh hơn...

Hình như có một trái cối lạc loài nổ vang sau lưng... Minh nghe tiếng Lộc la lớn:

– Ối! Em bị rồi ông thầy!

Lúc ấy, anh cũng định dừng lại, nhưng không biết sức mạnh vô hình nào đó, vẫn đẩy anh ra phía trước, và không cưỡng lại được, anh đã quỵ xuống mặt đất bụi đỏ Phước Bình!

Anh cảm giác thật rõ có cái gì đó xé da thịt đùi anh mà xuyên qua thật ngọt, không một cảm giác nào đau đớn lắm, dù anh không đủ sức đứng vững.

– Mày sao rồi Lộc? Có đi được không?

– Bị tay thôi, còn chưn thì không sao!

– Vậy thì cố gắng theo tụi tau nghe, chờ cứu thương.

Bỗng Điền báo cho Minh một tin động trời:

– Ông thầy, máy mình bể rồi... không liên lạc được nữa!

Trời ạ! Máy liên lạc là linh hồn của đề lô. Không có máy thì chỉ có nước ngồi chờ chết mà thôi! Minh không biết mình có bị gì hay không nhưng bước chân của anh lúc này bỗng nghe nặng! Nặng lắm! Anh bảo Điền:

– Đừng bỏ máy, ráng đi sát theo tau! Lộc... bỏ balô xuống, kè vai tau mà đi nghe! Ráng lên em!

Hai thầy trò khấp khiển dìu nhau cố bước. Mình nhìn cánh tay phải của Lộc máu tuôn ướt đẫm, mà nghe lòng bối rối xót xa... May mắn quá, có căn nhà vách ván trước mặt, ba thầy trò cố dìu nhau tiến về đó.
Để Lộc ngồi tựa vào vách xong, Minh cũng vội quỵ xuống kế bên. Điền hoảng hốt la thất thanh:

– Ông thầy, ông cũng bị thương rồi!

– Đâu hả?

– Ở đùi ông kìa! Bắp vế phải đó!

Minh nhìn xuống đùi phải mình, thấy máu đỏ đang tuôn nghe mà... nóng ruột! Nhưng hình như vết thương của Lộc nặng hơn, anh rút mảnh khăn đỏ đang cột quanh cổ làm dấu hiệu nhận bạn của Trinh Sát 9 cột chặt bên trên vết thương để cầm máu cho Lộc! Minh bảo Điền:

– Chú canh chừng có bo bo nào đi qua, nhờ họ báo 81 là minh có người bị thương và cần máy liên lạc!

– Ông thầy và Lộc chờ đây nha! Em ra đón họ!

May mắn thay lúc đó toán của Thuận cũng vừa tới nhập bọn! Hay tin thầy trò tiền sát bị thương, Thuận hối hả theo Điền đến nơi.

– Thầy pháo bị nặng không?

– Tôi còn đi được, nhưng thằng đệ tử hình như nặng hơn. Nhưng mà tôi cần máy liên lạc pháo binh! Máy tôi bị banh rồi!

– Không sao! Anh đừng lo!

Nói xong, Thuận xoay qua anh lính truyền tin của mình bảo:

– Mày đưa cho thày pháo mượn cái máy nội bộ đi! Nhớ báo đại bàng biết thầy trò tiền sát bị thương nghe! Nhớ kêu trợ y săn sóc cho ổng!

Minh nhận máy xong, set tần số liên lạc pháo binh, tiếp tục xin pháo yểm!

Thuận tiếp tục tiến ra phía trước, còn lại ba thầy trò, Lộc chắc lúc này đau lắm, gượng cười như mếu:

– Ông thầy, sau này khi được lành vết thương, nhớ xin cho tôi trở về với ông nghe!

Nghe người thuộc hạ nói câu này, Minh không cầm được nước mắt! Bóp mạnh bàn tay trái của Lộc, anh cố dằn thật sâu cơn xúc động, một lúc lâu, anh mới cất ra giọng run run:

– Cứ lo dưỡng thương trước! Khi nào được xuất viện thì liên lạc với tôi sau!

– Em biết vết thương của em không đến nỗi tệ lắm đâu! Vài tháng là lành lại thôi, còn vết thương của ông thày chắc cũng vậy, còn bước được để dìu em là nhẹ lắm đó.

Đoạn xoay qua Điền, Lộc dặn dò:

– Anh Điền, trong cái ba lô của tôi bỏ lại lúc nãy, còn một mớ cà phê và thuốc hút của ông thầy đó! Lát nửa nhớ quay lại tìm nó đi nghe, bỏ là uổng lắm đó!

nguồn:
http://motgocpho.com/forums/showthread.php/2545-Nh%E1%BB%AFng-Chi%E1%BA%BFc-Th%E1%BA%BB-B%C3%A0i-B%E1%BB%8B-L%C3%A3ng-Qu%C3%AAn/page4


https://youtu.be/CjGgdpNHALc





 

00000000000000000000000000000000000000000000000000000000

 

"GIẢI PHÓNG" MIỀN NAM"... LẬP LUẬN CỦA VIỆT CỘNG

Nếu Việt Nam Cộng-Hòa là xấu xa, là tay sai Mỷ, là bán nước hại dân… như các anh nói, thì tại sao dịp Tổng tấn công Tết Mậu Thân người dân Miền Nam đã không đáp ứng lời kêu gọi “Tổng nổi dậy” như các anh trông đợi, để nhân dịp đó mà nổi dậy, theo các anh để đập tan họ?

Năm 1975 khi ông đang ở trại giam tù cải tạo

Chẳng những người dân Miền Nam không theo các anh, mà ngược lại họ còn chỉ điểm những nơi các anh ẩn nấp, hướng các anh tháo chạy… đến nỗi các anh đã bị Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đập cho tan tành khiến cho MTGPMN của các anh bị tiêu diệt đến 80%, hạ tầng cơ sở bị lộ, đầu não của họ phải chạy sang Kampuchea ẩn nấp chờ quân Bắc Việt vào tiếp sức?

Cũng do ở lòng dân như thế mà ngay sau Tết Mậu Thân 1968 đó, VNCH đã giao 3 trăm ngàn khẩu súng cho dân phố để họ góp phần gìn giữ an ninh cho khu xóm của mình, mà không phải lo họ cầm súng nổi dậy như các anh rêu rao...

Miền Bắc giải phóng Miền Nam là chính đáng?

Nếu ngày xưa Miền Nam cũng dùng chiêu bài của Miền Bắc để giải phóng Miền Bắc (khỏi ách nô lệ Cộng Sản Thế Giới) rồi mở cuộc Bắc tiến, thống nhất đất nước thì sao?

Năm 1975 khi ông đang ở trại giam tù cải tạo

>
Nhưng Miền Nam đã không làm như vậy! Nam Hàn, Tây Đức cũng không làm như vậy đối với Bắc Hàn và Đông Đức… vì người ta có tình người, không coi sinh mạng con dân như cỏ rác. Những kẻ đói rách, chưa biết thế nào là Tự Do Dân Chủ lại đi “giải phóng” người đang ấm no hạnh phúc, đang được hưởng Tự Do… là nghĩa lý gì?

Người Miền Nam và những người miền Bắc năm 1954 đã phải bỏ xứ mà di cư vào Nam có cần người cộng sản giải phóng cho họ hay không?

Khi cộng sản Bắc Việt lập những căn cứ hậu cần ở Lào, Kampuchea rồi đi “giải phóng” Miền Nam, thì ở miền Nam VN chưa có quân Mỹ hiện diện như ở nam Hàn bây giờ, vậy thì cộng sản Bắc Việt đi giải phóng cái gì ở miền Nam, ở Miên, ở Lào?

Rồi năm 1973, Mỹ đã rút quân ra khỏi miền Nam, ngưng viện trợ cho VNCH, không can thiệp vào chuyện nội bộ của VN nửa... thì năm 1975 họ giải phóng Miền Nam khỏi cái gì?

Ăn cướp được rồi sao không dám nói thẳng là mình đi ăn cướp?

Chuyện rõ ràng là, từ miền Bắc vác súng đạn Nga Tàu vào Nam tàn sát đồng bào, thì đó là cuộc chiến tranh XÂM LƯỢC!

Người miền Nam phải chống lại quân xâm lược ngay trên đất nhà của mình, thì đó là cuộc chiến tranh TỰ VỆ.

Tại sao lại có thể mở miệng ra mà nói rằng, ta từ Bắc vô Nam để giết người thì được, còn người miền Nam vì tự vệ mà giết lại ta thì đó là tội ác?

Cộng sản VN đã ra sức nhồi sọ nhân dân cách nhìn về Miền Nam trên quan điểm của kẻ thắng trận chứ không bằng cái nhìn khách quan dựa trên sự thật!

Hệ thống truyền thông của cộng sản VN luôn miệng chửi rủa người VNCH là bán nước, là ngu, là hèn, là tàn ác… và khi nói đến người Cộng Sản thì chỉ có những lời tuyên dương, mà không hề nói đến những xấu xa của lớp người mà con em họ bây giờ đang ra sức bóc lột, đày đ ọa đồng bào của họ!

SỰ THẬT thì Cộng Sản mới chính là những kẻ giết dân trong thời loạn, ăn cướp của dân trong thời bình, dâng đất dâng biển cho Tàu, thống nhất giang sơn bằng những hành vi tàn ác gian manh, tráo trở lật lọng!

Ở đây tôi thử so sánh bằng cách đưa ra những sự kiện thực tế:

1) Kinh Tế

Kinh tế VNCH thời đó không thua bất cứ nước nào trong khu vực, ngoại trừ Nhật Bản!

- Trong khi ở Miền Bắc “Một năm 2 thước vải chẳng đủ che cái l…”, thì Khu Kỷ Nghệ Biên Hòa trong Nam có rất nhiều nhà máy dệt vãi thừa để xuất cảng ra nước ngoài.

- Trong khi chiếc xe đạp là cả một giấc mơ của người dân Miền Bắc thời đó, thì ở trong Nam đã sản xuất xe ô tô La DaLat cho dân mua rẻ hơn xe nhập cảng.

- Trong khi bất cứ thành phố nào của VNCH cũng có những “Quán Cơm Xã Hội”, người nghèo, học sinh, sinh viên chỉ bỏ ra một ít tiền tượng trưng là có được bửa ăn no với đủ 3 món canh, món mặn, món xào… thì ở MBXHCN phải ăn độn ngô khoai sắn với chế độ “Tem Phiếu Hộ Khẩu”!

2) Chính Trị

Ai cũng thấy rõ điều này, là những kẻ bị kềm kẹp, không hề biết Tự Do Dân Chủ là gì lại đi giải phóng những người đang được hưởng Tự Do!

Đệ Nhị Thế Chiến kết thúc cũng là giai đoạn cáo chung của chủ nghĩa Thực Dân, Phát Xít!
Các cựu thuộc địa mới giành được độc lập lúc đó đều đứng trước hai lựa chọn chiến lược: Thứ nhất là phát triển đất nước theo mô thức kinh tế nào. Thứ hai là liên kết với những cường quốc nào trong một thế giới đầy tranh chấp.

Hòa Bình Ơi, Việt Nam Ơi! (Trầm Tử Thiêng) -
Trung Chỉnh, Phương Dung & Doanh Doanh http://youtu.be/_E4O2pWw5uw

Việc “Đổi Mới” từ năm 1986, mở cửa để chào đón Tư Bản, hội nhập vào Thế Giới Tự Do của cộng sản VN đã cho thấy ngày xưa Việt Nam Cộng Hòa đã chọn đúng con đường, vì thực chất của việc “Đổi Mới” đó chỉ là bỏ đi những cách làm ăn của cộng sản để từng bước theo những bước Việt Nam Cộng Hoà đã đi mà thôi!

Như vậy, chính ông Hồ và Đảng Cộng Sản Việt Nam đã chọn nhầm trong cả hai quyết định chiến lược đó. Họ chọn đường lối phát triển theo Liên Xô, sau phải xóa bỏ vì Liên Xô sụp đổ . Họ chọn liên kết với Trung Cộng, với kết quả bây giờ phải chịu mất đất mất đảo!

Việt Nam Cộng H òa là một con tàu đã đi đúng hướng, và nếu con tàu này không bị chìm trong trời "giông bão Cộng Sản" thì nó đã đến được đích. Rất tiếc là chính người cộng sản đã đánh chìm con tàu đó, nếu không thì ngày nay Châu Á đã có thêm một con Rồng, và con Rồng Việt Nam có thể chẳng kém gì Nhật Bản!

3) Văn Hóa & Xã Hội

Cái guồng máy cai trị của Cộng Sản VN ngày nay đã nức tiếng với những con người tồi tệ về nhân phẩm: gian tham, ăn cắp, lừa bịp, nịnh hót cấp trên thô tục với cấp dưới… một cách có hệ thống!

Hòa Bình Ơi, Việt Nam Ơi! (Trầm Tử Thiêng) -
Trung Chỉnh, Phương Dung & Doanh Doanh http://youtu.be/_E4O2pWw5uw

Ai chối cãi rằng Chính Quyền VNCH ngày xưa có những con người tồi tệ! Nhưng ít ra họ cũng đã xây dựng được một xã hội Miền Nam tốt đẹp về tinh thần và vật chất tuy có khiêm tốn nhưng vẫn hơn xa Miền Bắc!
Một trong những yếu tố để đánh giá người lãnh đạo quốc gia là nhìn vào đời sống xã hội của nước đó! Qua yếu tố này thì rõ ràng lãnh đạo miền Nam không thể tồi tệ hơn lãnh đạo miền Bắc được!

Vài ví dụ nhỏ:

- Dưới thời VNCH, học sinh bậc Tiểu Học không phải đóng học phí, trường Trung Học Công lập cũng vậy! Trong khi đó, ngay cả khi đất nước đã thống nhất, hòa bình mà cho đến ngày nay 36 năm sau, học sinh sinh viên VN vẫn phải đóng đủ thứ tiền mới đến được trường. Tồi tệ hơn nửa là đang có vô số trẻ em phải bỏ học vì nghèo!

- Thời VNCH, bệnh nhân nếu đến bệnh viện Công thì không phải trả viện phí, thuốc men không tính tiền, kể cả ngành Nha khoa. Còn VN cho đến ngày nay thì giường bệnh ít hơn chỗ nằm trong nhà tù, bệnh nhân phải về nhà chờ chết vì không tiền trả viện phí, phải đút lót ngay cả cho ý tá, bác sĩ!

- Ngày họ cưỡng chiếm được Miền nam, thì họ gọi Văn Hoá Miền nam là “văn hóa đồi trụy”, ngày nay cái “văn hóa đồi trụy” đó đang ngự trị trong tim trong óc người Việt cả nước!

4) Quân Sự

Những yếu tố để đánh giá về cái tài của người chỉ huy quân sự là con số thương vong của quân sĩ và sự thắng bại của những cuộc giao tranh. Về điểm này thì cấp chỉ huy quân sự Miền Nam có nhiều người kém tài, hèn nhát… Nhưng cấp chỉ huy của Miền Bắc nào có hơn gì đâu?

- Con số thương vong của Quân Lực VNCH là 260 ngàn, trong khi của Bộ Đội CSBV là 1,8 triệu! Con số đó nói lên tất cả! Thử hỏi với con số thương vong như thế, nếu Mỹ không lui, không ngưng viện trợ cho VNCH, Nga Tàu không bơm tới tấp cho Bắc Việt, thì đến nay con số đó đã như thế nào?

- Trong suốt chiều dài cuộc chiến, đặc biệt là Tết Mậu Thân, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 thì QLVNCH chỉ thua hai trận là trận Lam Sơn 719 đánh qua Hạ Lào (thua vì vấn đề tình báo bị lộ), và trận chiến Hoàng Sa với Trung Cộng năm 1974 (Mất Hoàng Sa vì vào thời điểm đó, quân CSBV dốc toàn lực tấn công trên đất liền, buộc lực lượng tổng trừ bị của VNCH phải trải quân ra khắp nơi để đối phó, không thể tham gia trận chiến Hoàng Sa)! Còn lại thì QLVNCH không hề thua bất cứ một trận lớn nhỏ nào cả trong suốt chiều dài cuộc chiến đó!

Còn cái chiến thắng cuối cùng 30/4/1975 lại là chuyện khác, nó không thuộc lĩnh vực Quân Sự. Phải lấy công tâm mà nói điều đó. QLVNCH nói chung là đã buông súng vì không còn đạn dược, nhiên liệu… Quân CSBV chỉ việc đến chiếm những thành phố đã bị bỏ ngõ, nhiều nơi bỏ ngõ cả tuần rồi mà họ cũng chưa đến được để tiếp thu!

Nói tóm lại, nếu ngày xưa Bắc Việt được như Đông Đức, Bắc Triều Tiên để đừng xem sinh mạng con dân như cỏ rác, đừng bị Quốc Tế Cộng Sản biến thành những con vật hy sinh, đừng bị Trung Cộng biến thành con chó gác nhà giữ ngõ cho nó… mà xua quân đi gây chiến ở Miền Nam, thì ngày nay ít nhất đất nước Việt Nam cũng đã có một Miền Nam phồn thịnh, như Nam Hàn so với Bắc Hàn bây giờ!
Giải Phóng hay Ăn Cướp?

 

 

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

 



有 缘 千 里 能 相 遇
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ,

无 缘 对 面 不 相 逢。
Vô duyên đối diện bất tương phùng.


 

 



Quốc ngữ tiếng Việt là một ngôn ngữ ghi âm được tất cả các âm của một tiếng nói.
Có tới 165 tiếng nguyên âm những mẫu tự liên quan đến cách phát âm nên rất dễ đọc nên nhiều người biết đọc, biết viết và dễ truyền bá rộng rãi cho mọi người. Đó là một ưu điểm.
Vào thời đại máy điện toán, tiếng Việt có mẫu tự la tinh, hóa ra việc này lại có nhiều lợi điểm thêm. Trong khi các nước có lối viết chữ vuông, viết chữ trùng điểu của thời trước đang phải dò dẫm tìm ra cách phiên âm quốc tế chữ viết của họ, thì người Việt chúng ta đã tiến trước hơn 200 năm rồi.
Đây là ưu thế của chữ quốc ngữ tiếng Việt.

 

 

 


Sau 1975, việt cộng ra luật "cải cách tiếng việt" toàn diện, họ đã tạo ra cách đánh vần xuôi rồi đi ngược, rồi lại đi xuôi tiếp mới đánh vần xong một chữ, làm càng thêm rắm rối trẻ con, cách đánh vần đi xuôi rồi đi ngược rồi trở về xuôi Việt cộng gọi là đánh vần xuôi, cách làm này vô lý, ngu dốt, không phải cải tiến mà chỉ là lẩm cẩm như chị xẩm đi đường cong. Việt cộng họ tạo ra quái đản và rất đắc ý với cái dị hợm đó. Mang danh nhà cải cách tiếng Việt (cộng) để làm chuyện đánh đổ những công lao của bao thế hệ đi trước, để cuối cùng là làm trò dị hợm.

 

 



Ngày 2 tháng 9 năm 1945 là ngày bắt đầu máu đổ thịt rơi. Nhiều người Việt quốc gia đã bị bắt cóc và thủ tiêu một cách có hệ thống. 170.000 người nông dân đã bị thảm sát trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất. 3.000.000 thanh niên của cả hai miền nam bắc đã bỏ mình trong cuộc nội chiến. 500.000 người chết trên biển và trong các trại tù sau khi chiến tranh chấm dứt. Hãy lấy ngày 2 tháng 9 là ngày tang chung của các nạn nhân của Cộng Sản Việt Nam.


 

------------------------------------------------

 



How many tones does Vietnamese have?

Vietnamese has 6 tones, namely,

Huyền Falling
Sắc Rising
Hỏi Curling fall
Ngã Curling rise
Nặng Lowly fall
Bằng Flat

This misconception is due to the limited detonation signs the Portuguese has used to denote the spoken Vietnamese language. This lead to a belief that only “tonal signs” that are counted (e é ẻ ẹ ẽ è). In reality, the extra letters that are being used in the Vietnamese alphabet serve no purpose other than to denote the subtones that can be coupled with the maintones (namely, ă â ê ô ơ ư) to produce totally different tones. Among these special letters, there is one letter ă that is undoubtedly tonal (pronounced as á but it give an abrupt ending sound to the syllable-similar to Cantonese ending the word with - p - k - t). The other letters can be considered as different vowel for simplification purpose. So total we have,

a (can) Flat
á (cán) Rising
ả (cản) Curling fall
ạ (cạn) Lowly fall
ã (cãn) Curling rise
à (càn) Falling
ă (căn) Flat with abrupt end
ắ (cắn) Rising with abrupt end
ẳ (cẳn) Curling fall with abrupt end
ặ (cặn) Lowly fall with abrupt end
ẵ (cẵn) Curling rise with abrupt end
ằ (cằn) Falling with abrupt end

Total of minimum 12 tones in the Vietnamese language. Good news is if you are familiar with how the Portuguese denote the spoken Vietnamese language, you can use it to denote pretty much all other languages in the region, including Thai, Laos, K’mehr, Cantonese and romanticize (or Vietnamize) them.

This is probably the main reason why it is difficult to teach Vietnamese to a foreigner as we often for get hidden tones like the cases I pointed out.

Within the so called special “vowels” like ă, â, ê, ô, ơ, ư there is already a tonal definition to it. This phenomenon is very well represented in the case of ă and â.

ă is pronounced as á while â is pronounced as ớ.

In other words, ă and â are not true vowels as you can’t use itself to pronounce itself but instead need to use another vowel and a tone definition.

The second reason ă and â should be considered tones instead of vowels is because the appearance of ă and â in a word changes how the tone of such word ends. This is the same case for the 3 extra “tones” in Cantonese, you can research more on that, for example,

The three extra tones in Cantonese ARE originated from the same people that speak the language that ă and â “tones” are frequently being used but that’s for another topic.

in vietnamese language a and ă is different

ă và â không phải là kết xuất âm sắc của a. Chúng là những nguyên âm riêng biệt chỉ biểu hiện trong các âm tiết với phụ âm kết thúc. ă and â are not tonal renderings of a. They are distinct vowels that only manifest in syllables with ending consonant. Their IPA are /ə̆/ and /ă/. Your idea of counting these as distinct tonal vowels are your own opinion, not a linguistic consensus.



..................................................................

Photobucket

-

#f0e8de
Trần Nhật Phong |03/08/20

XÓA BỎ GỐC TÍCH NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI...

Tại Sao Việt cộng/cộng sản Việt Nam gọi chúng tôi là Việt Kiều, Kiều Bào, tiền của chúng tôi là Kiều hối? 0:12

Tất cả những người luôn gọi chúng tôi bằng những mỹ danh rất đẹp nhưng đằng sau những mỹ danh đó là những hậu ý rất tàn ác.

Xưa nay các bạn vẫn đọc báo chí trong nước, các bạn vẫn xem truyền hình, và các bạn vẫn bắt gặp đâu đó rất là nhiều ở trong nước những câu như: Việt Kiều, hay là Kiều bào... Những chữ này thì báo chí của cộng sản Việt Nam thường dùng dành cho tất cả những người Việt ở hải ngoại chúng tôi sống bên ngoài Việt Nam. Và ở bên ngoài này thì tại sao chúng tôi lại không thích những chữ và danh từ đó.

Cái chữ "Việt Kiều" có gì đâu, và chữ "Kiều Bào" nếu dịch sát nghĩa thì có gì đâu mà chúng ta phải lo lắng những chữ này? Nhưng thật sự cái ẩn ý đằng sau những câu này: đó là một quá trình được xem là rất tàn ác đối với khối người Việt hải ngoại, do đó chúng tôi luôn né tránh và chúng tôi không bao giờ muốn gọi chúng tôi là "Việt Kiều" hay là "kiều bào" đâu. 1:16

Trước khi tôi (Trần Nhật Phong) giải thích những danh từ này và cái ẩn ý đằng sau lưng của họ đó thì chúng ta phải đi lại cái quá trình mà người Việt có mặt tại Hoa Kỳ nói riêng và trên thế giới nói chung. 1:26

Lấy dấu mốc từ năm 1975 sau khi mà cái cuộc chiến đã rõ nét, tức là phía cộng sản Việt Nam họ đã thành công trong việc dùng vũ lực chiếm toàn bộ miền nam Việt Nam. Khi đó những người Việt có mặt ở Hoa Kỳ cho đến giai đoạn này nó có nhiều giai đoạn khác nhau. 1:47

Đầu tiên là cái giai đoạn di tản, tức là những người Việt kịp thời đi cùng với người Mỹ qua bên đảo Guam, là cái giai đoạn di tản. Thời điểm đó là thời điểm di tản khá nhiều. Khi mà di tản qua Guam xong giai đoạn đó rồi, thì giai đoạn thứ nhì kéo dài hơn mười năm, khoảng 15 năm. Đó là giai đoạn từ năm 1975 cho tới năm 1990 là giai đoạn vượt biên. 2:15

Hầu hết người Việt ra khỏi Việt Nam trong giai đoạn này đều vượt biển hoặc là vượt biên giới, tức là đi đường bộ đi qua Cam Bốt hay qua Lào v. v... và tìm cách qua Thái Lan. Hai cách mà người ta vượt biên hoặc là đi thuyền trên biển thì người ta gọi là "thuyền nhân", hay là người tị nạn.

Sau giai đoạn năm 1990, các cái trại tị nạn ở khu vực Đông Nam Á được xem là đóng cửa. Thì cái giai đoạn này chính phủ Hoa Kỳ mở lại các cái chương trình "Đoàn Tụ Gia Đình" cộng theo cái chương trình mới nữa, đó là chương trình "Human Operation" gọi tắc là chương trình "H.O." dành cho những người phục vụ trong chính quyền VNCH mà bị đi tù cải tạo trên ba năm thì họ có cái quyền được định cư tại Hoa Kỳ. H.O. được coi là chương trình tị nạn, chương trình này kéo dài suốt thập niên 1990. Đó là những giai đoạn người Việt có mặt tại Hoa Kỳ 3:10

Sau cái giai đoạn 1990 rồi, qua tới giai đoạn 2000 thì tất cả những chương trình này không còn nữa, chỉ còn lại là chương trình bảo lãnh cha mẹ, con cái, vợ chồng, anh chị em v. v... Bên cạnh đó đã bắt đầu xuất hiện của sự "du học sinh" và cũng bên cạnh đó, có những người tìm cách đến Hoa Kỳ bằng con đường đầu tư, di dân... rất là nhiều, kéo cho tới ngày hôm nay. 3:37

Tới giai đoạn mà những người Việt sinh sống ở Hoa Kỳ từ giai đoạn 2000 trở lại đây, phần nhiều là những người đi bằng máy bay, tức là họ đi bằng đường "di dân" bảo lãnh như bảo lãnh vợ chồng, con cái... không còn là "tị nạn" nữa.

Từ năm 1975 cho tới 2000 thì người Việt luôn có những câu là "Người Việt tị nạn cộng sản", người Việt tị nạn chính trị. 4:20

Người Việt tị nạn cộng sản là những người trốn khỏi chế độ cộng sản bằng con đường vượt biên. Còn những người tị nạn chính trị tức là những người đi theo diện "Human Operation" gọi tắc là "H.O." là những người chứng minh bản thân của họ sau cuộc chiến năm 1975, họ đã bị phân biệt đối xử tồi tệ, bị nhà nước cộng sản đàn áp lấy nhà hoặc không cho họ cơ hội làm ăn buôn bán. Những người này là những thành phần được xem là "tị nạn chính trị". 4:54

Bên cạnh đó thì trong giai đoạn 1990 còn có một diện nữa, đó là "những đứa con lai" tức là những người lai họ được đưa trở về Mỹ vì sau 1975 họ bị kỳ thị, bị phân biệt đối xử ở Việt Nam. 5:08

Những giai đoạn được tôi chia ra để các bạn hiểu rõ người Việt có mặt tại Hoa Kỳ như thế nào. Và đi từ thời gian nào và ra sao. Và những câu như: Người Việt tị nạn cộng sản, người Việt Quốc Gia, người Việt tị nạn chính trị... nó xuất phát từ đó. 5:15

Về sau này sau năm 1990 khi mà chúng ta có nhiều thành phần khác nhau, kể cả việc bảo lãnh thân nhân... Thì chúng ta gộp chung lại và gọi "Người Việt Hải Ngoại".

Đí là những câu mà rất quen thuộc mà chúng ta thường nghe và chúng ta thường nói, chúng ta đã dùng câu nói đó suốt bao nhiêu năm nay.

Kể từ khi Việt cộng/cộng sản mở cửa ra thế giới bên ngoài, bắt đầu chính thức nhận những đồng tiền của người Việt ở bên hải ngoại gởi về cho thân nhân của họ ở Việt Nam để mà nuôi gia đình, bắt đầu từ đó chúng ta lại thấy xuất hiện những danh từ là: Việt kiều, Kiều bào, Kiều hối v. v.... trên các báo hầu như là hằng ngày, và ngay cả bây giờ trong ngôn ngữ, báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình, đài trên Youtube trong nước Việt Nam mà cộng sản Việt Nam dùng trong cơ quan truyền thông của họ. 6:28

Bây giờ tôi phân tích cho các bạn biết tại sao cộng sản Việt Nam họ muốn các chữ: Việt kiều, Kiều bào... thay vì dùng các chữ chính xác những chữ, những câu mà người Việt ở hải ngoại chúng tôi đã trải qua và thân phận của chúng tôi. 6:40

Như tôi nói, những người đi di tản 1975, vượt biên (thuyền nhân) 1975 - 1990 và những người tị nạn chính trị (H.O. 1990- 2000)... họ không dùng chữ Việt Kiều hay kiều bào, mà họ dùng những chữ này. Đây là sự gian ác của cộng sản Việt Nam vì họ muốn xóa bỏ những vết tích thật sự của chúng tôi, những vết tích tại sao chúng tôi rời khỏi Việt Nam. viêt cộng sử dụng chữ Việt kiều, kiều bào để họ xóa dần vết tích đó đi. 7:20



=========================================================

Cũng dễ hiểu thôi. Tần Thủy Hoàng muốn xóa bỏ Bách Việt, cho đốt sách. Nhưng vì Bách Việt trong lòng Đại Việt Việt, Việt cộng là cánh tay nối dài của nhà Tần, nhà Hán, Việt cộng đốt sách VNCH giùm cho nhà Tần để triệt tiêu Bách Việt và Đại Việt vì Đại Việt trong lòng VNCH. Đốt sách, đập tượng, đổi tên đường, tỉnh lộ, trường học, thành phố, thủ đô, cải cách chữ viết... trong đợt thứ nhất sau 1975, với những cải cách chính tả, văn phạm, dấu giọng, ngữ vựng, câu cú, chữ nghĩa... để những chữ viết, câu văn trở thành lộn tùng phèo, mất đi cái ý niệm đúng sai của thời VNCH, và để chuẩn bị đợt thứ nhì cải cách tiếng Việt của ông tiến sĩ Hà Lội bây giờ, trước khi cho từng đợt di dân Trung quốc và Việt Nam.

Chúng ta không thấy từng đợt Việt cộng gộc và giàu chạy ra ngoại quốc có của, lắm tiền đi mua chuộc người Việt hải ngoại trong ngành truyền thông sao?

Truyền thông là cái huyệt hữu hiệu chôn sống người Việt hải ngoại vào chỗ u minh rồi chết dần.

 


Chữ Việt chính là vũ khí mạnh nhứt, đã gìn giữ cho cả dân không bị diệt vong.

 

=========================================================

 

Việt Ngữ – Nhã Ngữ


Nhã ngữ là Việt ngữ 雅語 hoặc Việt ngữ được gọi là nhã ngữ 雅語 dùng làm tiếng nói giữa các quốc gia nhỏ ở Trung Nguyên, chữ viết đi từ phôi thai chữ Khoa đẩu/nòng nọc/tadpole đến chữ trùng điểu/bird-bug. Những cổ văn từ thời trước thời nhà Hán, Tần… thì không phải là tiếng “Phổ Thông” Cantonese hay tiếng “Quan Thoại” Mandarin mà là Việt Ngữ – Nhã Ngữ.

Tiếng “quan – thoại” đã được hình thành dần dần, nhưng chỉ đến đời Nhà Tùy và Đường thì tiếng quan – thoại mới được đầy mạnh và phát triển mạnh thêm một lần nữa, bởi vì Nhà Tùy và Đường đều là gốc Hung Nô ở Siberia, nhưng vì, thời đó tiếng Phổ thông chưa đủ để thay thế nổi cho Việt Ngữ, nên Đường Thi là đa số phải đọc theo Việt ngữ… thì mới đúng theo vần đã gieo trong Đường Thi (Chú ý: Thơ văn từ Tống Đường trở về trước là Việt, phải đọc theo giọng Việt, nhưng cũng có một số ít dùng theo tiếng “Quan Thoại” do những người “mới” đã viết ra… vi họ là những Nhà làm quan cha truyền con nối nên đã chỉ rành và chỉ biết “quan thoại” hoặc họ chính là dòng người Hung – Nô, Siberi… ví dụ như điển hình là Nhà thơ Lý Bạch / lý Bạch gốc Hung Nô – Siberia).

Hoa Hạ là người lai giống giữa Xianbei có lối sống du mục chăn nuôi gia súc và người Việt cổ có văn hóa định cư nông nghiệp. Nhưng vì người Việt cổ bản địa đông hơn, văn minh hơn, nên vài ba thế hệ sau, người Hoa Hạ/Hua Xia cũng chuyển hóa thành người Việt có lối sống định cư, định canh như người Việt. Họ bị đồng hóa thành người Việt (The proto-Vietic peoples).
Quan thần trong triều dưới cấp “Tướng” là “tá”… Ví dụ như:

“Thượng đại 大 phu 夫” là Thượng “tá”,

“Trung Đại Phu” là Trung “Tá”.

Chữ “Đại 大 Phu 夫” ngày xưa vùng nầy đọc là “Tài Phá”, Tài-Phá là chữ đa âm của “Tá”.

Chuyện Thái Tử “Đan 丹” của nước “Yến 燕” nhờ “Kinh 荆 Kha 轲” thích sát Tần Thủy Hoàng, chuyện rất nổi tiếng. Thái Tử tên “Đen 丹” thì đúng hơn, “Kinh-Kha / 荆轲” tên là “Cả” đúng hơn…

Nước Yến có nhiều dân Siberia nhập cư và làm vua, nhưng vẫn giữ tên Yến 燕). Trong sách "thuyết văn” của Hứa Thận thời nhà Hán có viết:

“Chữ Nôm có trước chữ Hán rất lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi.
Dân Hán tộc ăn cắp văn minh văn hóa Lúa - Nước của tộc Bách Việt, nhưng họ viết sách thì lại nói là Hán tộc đồng hóa Bách Việt.”


Các dân tộc Bách Việt đã sinh sống ở miền Lĩnh Nam trước khi bị Tần và Hán xâm lược, dân Việt là chủ nhân ông nền văn hóa thời bấy giờ. Các khám phá khảo cổ về văn minh Lĩnh Nam trước khi Tần và Hán chiếm, đó là của văn minh Việt, chứ không phải là của Hán tộc.
Người Bách Việt cần phải coi đó là di sản của Việt tộc và phải mạnh dạn giành lại chủ quyền văn hóa của mình.

 



有 缘 千 里 能 相 遇
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ,

无 缘 对 面 不 相 逢。
Vô duyên đối diện bất tương phùng.


 

“Chữ Nôm có trước chữ Hán rất lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi.

Dân Hán tộc ăn cắp văn minh văn hóa Lúa-Nước của tộc Bách Việt, nhưng họ viết sách thì lại nói là Hán tộc đồng hóa Bách Việt.”


Nhà Hạ 夏朝; Hán-Việt: Hạ triều

Khoảng thế kỷ 21 TCN - khoảng thế kỷ 16 TCN

Nhà Hạ là một chính sách liên minh các bộ lạc vùng Trung Nguyên. Chưa có tổ chức chặt chễ, vẫn còn là các bộ lạc bát nháo, không để lại dấu vết của triều đại vua chúa.

Giống người tạp chủng du mục Mông/Xianbei, Hun/Hung Nô khi vào chiếm vùng đất Trong Nguồn [Trung Nguyên], hòa huyết trong hôn nhân cùng dòng máu với người Việt bản địa, tạo ra giống người Hoa Hạ. Hoa Hạ là người lai giống giữa Xianbei có lối sống du mục chăn nuôi gia súc và người Việt cổ có văn hóa định cư nông nghiệp. Nhưng vì người Việt cổ bản địa đông hơn, văn minh hơn, nên vài ba thế hệ sau, người Hoa Hạ cũng chuyển hóa thành người Việt có lối sống định cư, định canh như người Việt, điển hình là vua Vũ nhà Hạ lên ngôi rồi lập ra Việt Quốc, hậu duệ của vua Vũ là Việt Vương Câu Tiễn, và bây giờ Mân Việt là hậu duệ của vua Việt Câu Tiễn...

Rốt cuộc, Hiên Viên Hoàng Đế gốc du mục tuy có chiếm đất Trung Nguyên của người Việt bản địa, nhưng không giữ được đất. Người Hoa Hạ học được một bài học: Một triều đại dị tộc không thể cai trị một đất nước rộng lớn, đông người và văn minh hơn trong một thời gian dài.

Vì thế, sau nay triều đại của du mục của Tần Thủy Hoàng, có chính sách di dân, đưa người của họ sang nước bị chiếm. (Điển hình là Triệu Đà xin nhà Tần đưa 500,000 người Tần vào nước Nam Việt sau khi chiếm nước Nam Việt).

Đường Thi là đa số phải đọc theo Việt ngữ… Tiếng “quan – thoại” đã được hình thành dần dần, nhưng chỉ đến đời Nhà Tùy và Đường thì tiếng quan – thoại mới được đầy mạnh và phát triển mạnh thêm một lần nữa, cho đến khi nhà Nguyên cai trị Trung Quốc, thì tiếng Quan Thoại thay thế tiếng Việt Ngữ – Nhã Ngữ. Vì thế tiếng Quan Thoại không đọc được Đường thi.

Tại sao nước ta có cái tên Việt Nam?

Nước Nam Việt (trong đó có Việt Nam) trước khi Triệu Đà nhà Tần chiếm lĩnh. Quảng Đông và Quảng Tây và Lạc Việt là nước Nam Việt hay Việt Nam của chúng ta.

Ngày xưa lãnh thổ Quảng Đông và Quảng Tây nằm trong lãnh thổ của bắc Việt chúng ta, cả hai vị vua là vua Quang Trung Nguyễn Huệ và vua Gia Long Nguyễn Ánh đều có khát vọng lấy lại mảnh đất đó, nhưng mà cuối cùng lấy không được.

Ngày hôm nay cái tên Việt Nam của chúng ta cũng bắt nguồn từ cái khát vọng lấy lại từ haì miếng đất này. Đó là lúc Quang Trung Đại Đế đánh thắng nhà Thanh.

Vua Quang Trung muốn lấy lại hai mảnh đất Quảng Đông Quảng Tây này khi Càn Long trị vì. Vua Càn Long có người em gái mới mười mấy tuổi, thì vua Quang Trung đã cầu hôn cô em gái của vua Càn Long, mà của hồi môn là hai mảnh đất Quảng Đông Quảng Tây, vua Càn Long nhà Thanh đã đồng ý. Chuyện đang tiến hành thì vua Quang Trung bị mất nên kế hoạch đó hoàn toàn tan rã. Sau đó nội tình trong nước ta có cuộc thay vua đổi chúa, tranh đoạt quyền lực.

Khi Nguyễn Ánh lên ngôi là vua Gia Long cũng muốn lấy lại hai mảnh đất Quảng Đông Quảng Tây đó, do đó vua Gia Long đặt tên nước là Nam Việt, vì dưới thời nhà Thanh lúc đó Quảng Đông và Quảng Tây có cái tên là Đông Việt và Tây Việt. Vì vậy, vua Gia Long đặt tên là Nam Việt là để tạo căn bản có cơ sở để đòi lại hai miếng đất này. Nhưng khi sắc phong tới tay vua Càn Long thì vua nhà Thanh hiểu được cái ý của vua Gia Long nhà Nguyễn, cho nên vua Càn Long mới đổi chữ "Nam Việt" thành "Việt Nam". Đó là câu chuyện lịch sử cho chúng ta thấy là hai miếng đất Quảng Đông và Quảng Tây là của người Việt mình thời xa xưa, và cái tên "Việt Nam" từ đâu mà có.

Nên nhớ: Thời Triệu Đà, Vua Triệu Đà chiếm đất Bách Việt và đặt tên vùng đất Phúc Kiến, Quảng Đông, Quảng Tây, Lạc việt là nước Nam Việt = Nan Yue".

40:18 Hồi xưa Quảng Đông là của Việt Nam phải không?

Đúng! Ngày xưa lãnh thổ Quảng Đông và Quảng Tây nằm trong lãnh thổ của bắc Việt chúng ta.

 

No comments:

Post a Comment