Friday, July 22, 2016

Hãy cổ võ PHONG TRÀO THÀNH LẬP ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA

 

==> Hãy cổ võ
-webkit-linear-gradient
 photo draw s.jpg
Vẽ chữ, kẽ đường viền, chọn màu... trang trí cho một bảng biểu ngữ, bích chương, sau đó dùng code để họa lại hình trí
https://i870.photobucket.com/albums/ab261/mayman11/thagravenhl1EADpVNCH.jpg

 photo thagravenhl1EADpVNCH.jpg

 

3 Code to make sign

 


Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP

ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA


 

4 -webkit-linear-gradient

 




Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP

ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA

 

5 -webkit-linear-gradient

 



Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP

ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA


 

6 -webkit-linear-gradient

 


Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP
ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA



 

 

7

 


Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP
VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐỆ TAM



 

 

8

 



Hãy cổ võ
PHONG TRÀO THÀNH LẬP
VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐỆ TAM



 

========================================

 

[font color="teal" face="tahoma" size="4"]


hình 1

<p align="center">&nbsp;</p>

<a href="
https://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/thagravenhl1EADpVNCH.jpg
"rel="nofollow"target="_blank">
<font color="orange" size="4">
https://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/thagravenhl1EADpVNCH.jpg
</a>
</font>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

hình 2

<center>
<img src="https://i870.photobucket.com/albums/ab261/mayman11/thagravenhl1EADpVNCH.jpg " border="0" alt=" photo thagravenhl1EADpVNCH.jpg" width="580">
</center>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

3

<p align="center">&nbsp;</p>

<table class="MsoTableGrid" style="border-width:medium;border-style: none;border-color: -moz-use-text-color;background:-webkit-linear-gradient(yellow,yellow);starts at the bottom to top; box-shadow: orange 12px 12px;" width:140%;border-collapse:collapse;" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width="">
<tbody>
<tr style="">
<td style="PADDING-LEFT:10px;PADDING-RIGHT:10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;border-width: 0pt 0pt 0pt medium;border-style: solid solid solid none;border-color:rgb(148, 148, 148) green rgb(148, 148, 148) rgb(212, 208, 200); valign=" top" width="660">
<div style="border:2px solid peru;border-radius:18px 18px 18px 18px;padding-left: 5px;padding-right: 5px;padding-top: 5px;padding-bottom: 5px;">
<br>
<p class="MsoNormal" style="margin:0pt 2pt 0pt 14pt;">
<font color="crimson" face="Arial" size="6">
<b>Hãy cổ võ </b>
<br>
<font color="royalblue" face="tahoma" size="6">
<b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b>
</font>
<br>
<center>
<font color="blue" face="tahoma" size="7">

<b>ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA</b>
</center>
</font>
</font>
</p>
<br>
</div>
</td> </tr></tbody></table>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

4

<p align="center">&nbsp;</p>

<table class="MsoTableGrid" style="border-width:medium;border-style: none;border-color: -moz-use-text-color;background:-webkit-linear-gradient(lightyellow,yellow);starts at the bottom to top; box-shadow: orange 12px 12px;" width:140%;border-collapse:collapse;" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width=""><tbody><tr style=""><td style="PADDING-LEFT:10px;PADDING-RIGHT:10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;border-width: 0pt 0pt 0pt medium;border-style: solid solid solid none;border-color:rgb(148, 148, 148) green rgb(148, 148, 148) rgb(212, 208, 200); valign=" top" width="660"> <div style="border:2px solid peru;border-radius:18px 18px 18px 18px;padding-left: 5px;padding-right: 5px;padding-top: 5px;padding-bottom: 5px;"><br><p class="MsoNormal" style="margin:0pt 2pt 0pt 14pt;"> <font color="crimson" face="Arial" size="6"><b>Hãy cổ võ</b><br> <font color="royalblue" face="tahoma" size="6"><b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b></font><br> <center><font color="blue" face="tahoma" size="7"><b>ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA</b></center> </font></font></p> <br> </div> </td> </tr></tbody></table><p align="center">&nbsp;</p>

 

5

<p align="center">&nbsp;</p>
<table class="MsoTableGrid" style="border-width:medium;border-style: none;border-color: -moz-use-text-color;background:-webkit-linear-gradient(yellow,yellow,orange);starts at the bottom to top; border-radius:15pt 15pt 15pt 15pt;box-shadow: orangered 10px 10px 5px" width:140%;border-collapse:collapse;" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width=""><tbody><tr style=""><td style="PADDING-LEFT:20px;PADDING-RIGHT:20px;border-width: 0pt 0pt 0pt medium;border-style: solid solid solid none;border-color:rgb(148, 148, 148) green rgb(148, 148, 148) rgb(212, 208, 200); valign=" top" width="666"> <br><div style="border:2px solid peru;border-radius:10px 10px 10px 10px;padding-left: 6px;padding-right: 6px;padding-top: 6px;padding-bottom: 6px;"> <br><p class="MsoNormal" style="margin:0pt 0pt 0pt 4pt;"><font color="firebrick" face="Arial" size="6" ><b>Hãy cổ võ</b><br> <font color="royalblue" face="tahoma" size="6"><b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b> </font><br><center><font color="blue" face="tahoma" size="7"><b>ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA<nt> ĐỆ TAM</b>
</font>
</center>
</font>
</p>
</div>
<br>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<p align="center">&nbsp;</p>

 

6

<p align="center">&nbsp;</p>

<table class="MsoTableGrid" style="border-width:medium;border-style: none;border-color: -moz-use-text-color;background:-webkit-linear-gradient(yellow,orange,yellow);starts at the bottom to top; box-shadow: orange 12px 12px;" width:140%;border-collapse:collapse;" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0"
width="">
<tbody>
<tr style="">
<td style="PADDING-LEFT:10px;PADDING-RIGHT:10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;border-width: 0pt 0pt 0pt medium;border-style: solid solid solid none;border-color:rgb(148, 148, 148) green rgb(148, 148, 148) rgb(212, 208, 200); valign=" top" width="660">
<div style="border:2px solid peru;border-radius:18px 18px 18px 18px;padding-left: 5px;padding-right: 5px;padding-top: 5px;padding-bottom: 5px;">
<br>
<p class="MsoNormal" style="margin:0pt 2pt 0pt 14pt;">
<font color="firebrick" face="Arial" size="6"><b>Hãy cổ võ</b><br> <font color="royalblue" face="tahoma" size="6"><b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP
</b> </font>
<br> <font color="blue" face="tahoma" size="7"><b>ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA</b> </font></font></p> <br><br>
</div>
</td> </tr></tbody></table>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

7
<p align="center">&nbsp;</p>

<div style="background: -webkit-linear-gradient( yellow 30%, red);starts at the top to bottom ">
<br>
<div style="border:2px solid limegreen;border-radius:10px 10px 10px 10px;padding-left: 10px;padding-right: 10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;width:90%;margin-left: 8pt;margin-right:8pt;box-shadow:crimson 10px 10px ;">
<p class="MsoNormal" style="margin:0pt 0pt 0pt 4pt;">
<font color="firebrick" face="Arial" size="6">
<b>Hãy cổ võ</b>
<br>
<font color="skyblue" face="Arial" size="6">
<b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b>
</font>
<br>
<font color="blue" size="6">
<b>VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐỆ TAM</b>
</font></font>
</p>
<br>
</div>
<br>
</div>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

 

8
<p align="center">&nbsp;</p>

<center>
<div style="background: -webkit-linear-gradient(left, fuchsia 2%, yellow);width:40%; ">
<br>
<div style="border:2px solid blue;border-radius:10px 10px 10px 10px;padding-left: 10px;padding-right: 10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;width:80%;margin-left: 8pt;margin-right:8pt;box-shadow:crimson 32px -45px 0px;">
<br>
<p class="MsoNormal" style="margin:0pt 0pt 0pt 4pt;">
<font color="redorange" face="Arial" size="6">
<b>Hãy cổ võ</b>
<br>
<font color="powderblue" face="Arial" size="6">
<b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b>
</font>
<br>
<font color="blue" size="6">
<b>VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐỆ TAM</b>
</font>
</font>
</p>
<br>
</div>
<br>
</div>
</center>

<p align="center">&nbsp;</p>

 

 

<p align="center">&nbsp;</p>
<center>
<div style="background: -webkit-linear-gradient(left, fuchsia 2%, yellow);width:40%;box-shadow:powderblue -12px 10px 10px ">
<br>
<div style="border:2px solid blue;border-radius:10px 10px 10px 10px;padding-left: 10px;padding-right: 10px;padding-top: 10px;padding-bottom: 10px;width:80%;margin-left: 8pt;margin-right:8pt;box-shadow:crimson 32px -45px 0px;">
<br>
<p class="MsoNormal" style="margin:0pt 0pt 0pt 4pt;">
<font color="redorange" face="Arial" size="6" style="text-shadow: 2px 3px black";>
<b>Hãy cổ võ</b>
<br>
<font color="powderblue" face="Arial" size="6" style="text-shadow: 2px 4px 6px blue";>
<b>PHONG TRÀO THÀNH LẬP</b>
</font>
<br>
<font color="blue" size="6" style="text-shadow: 2px 2px 2px yellow";>
<b>VIỆT NAM CỘNG HÒA ĐỆ TAM</b>
</font>
</font>
</p>
<br>
</div>
<br>
</div>
</center>
<p align="center">&nbsp;</p>

 

 

Screen shot sign made from code in blog  photo hatildey.jpg

https://lh3.googleusercontent.com/l7BHxJ2XLt-VVGgIQgDq2wsOS_Ru-bHkcR-kJO_l2GCM8y2pWMN8N-kQpCFdAPzUwOtrftydHfptjA-8X85WkhlOjWmyLFY8Fdgxrw=w1280-h1024-rw-no

 

 

 

Screen shot sign from tab draw paint
 photo thagravenhl1EADpVNCH.jpg


https://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/thagravenhl1EADpVNCH.jpg

 





Hãy cổ võ PHONG TRÀO THÀNH LẬP
ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA




 photo arrow_rigth.gif VIỄN CẢNH VỀ CHÍNH THỂ CỘNG HÒA CHO VIỆT NAM

 

 photo arrow_rigth.gif Đệ Tam Cộng Hòa: Tiếng vọng của quá khứ trong tương lai

 

 photo arrow_rigth.gif Tinh Thần Cộng Hòa Vẫn Tồn Tại

 

 photo arrow_rigth.gif Giá Trị Của Nền Cộng Hòa tại Miền Nam

 

 photo arrow_rigth.gif VNCH - Quốc Gia Trẻ Trung Của Đông Nam Á

 

Wednesday, July 20, 2016

Viết từ một người Lính Không Quân VNCH - Ông Nguyễn Thành Trung...

 

 photo Noacuten Phi cocircng_zpsnzj1s8lq.jpg

 

Viết từ một người Lính Không Quân VNCH.

 

 

 photo camera.png




Ông Nguyễn Thành Trung,


Thật sự, tôi không muốn viết những dòng này, viết về sự thực của câu chuyện cũ, câu chuyện này được ông kể lại theo cách bịa đặt của ông, nhiều tưởng tượng, có phần cổ xúy cho cá nhân ông, che lấp đi cái thực của ông mà tôi và nhiều người, trải qua một thời gian dài không muốn nói đến nữa, đó là sự phản bội, vong ân cái quá khứ mà ít nhiều gì cái quá khứ này đã nuôi dưỡng, dạy dỗ ông, trong hoàn cảnh côi cút, không nơi nương tựa thuở ấu thơ của ông.

 photo camera.png Bài viết này, không nhằm gửi đến riêng ông, cũng không để đính chính với Mark về những điều lệch lạc, thiếu trung thực của ông đã nói với Mark. Tôi chỉ viết cho đồng đội của tôi, cho đồng bào tôi đọc, riêng cá nhân ông, với luận điệu thiếu trung thực, thêm thắt bịa đặt của ông, trong cuộc nói chuyện với Mark, bài viết này không muốn những con người khoác loác, dối trá với chính mình như ông được đọc nó.

Vào khoảng tháng 04 năm 2000, qua một cuộc phỏng vấn của Mark McDonald, một ký giả Hoa Kỳ đã đến Sài Gòn phỏng vấn ông. Sau khi qua trở lại bên Hoa Kỳ, bài phỏng vấn này đã được đăng rộng rãi trên khắp Hoa Kỳ, cả trên mạng lưới thông tin điện toán toàn cầu. Nội dung bài, phản ảnh đầy đủ tất cả những gì ông đã nói, không thêm bớt sửa chữa (tôi tin điều này bởi ký giả ở các xứ tự do rất ít khi thêm thắt, bịa đặt). Tôi và đồng đội của tôi, đồng bào của tôi, tất cả đều đã xem bài tường thuật này. Không ai thèm trả lời Mark, không ai thèm viết để đính chính với công luận ở đây, hoặc ở Việt Nam, hay bất cứ chỗ nào trên toàn thế giới này, về những điều ông nói thông qua Mark. Chúng tôi và mọi người đều cảm thấy vô bổ, mất thì giờ khi phải tranh luận, hay giải thích bất cứ điều gì với ông và các đồng chí của ông, bởi thật mất công khi phải làm những điều này với những con người không còn biết sự thật, những con người hầu như cả cuộc đời chìm đắm trong u mê tưởng tượng, sống còn và thăng tiến bằng việc ăn gian nói dối, lừa phỉnh với đồng bào, cả với các đồng chí, và với chính bản thân của họ.

Đi thẳng vào bài phỏng vấn được viết lại dưới dạng một loại tự thuật, nhân vật chính là ông. Toàn thể bài tự thuật này có thể tóm gọn lại bằng câu kết luận sau cùng của ông: "Tôi mến các đồng đội của tôi lắm, nhưng tôi không quan tâm gì về những điều họ nghĩ về tôi, việc tôi làm vào những ngày cuối tháng 04 năm 1975 duy nhất chỉ nhằm kết thúc cuộc chiến thê lương nhất của Việt Nam, nhiều sinh mạng hy sinh oan uổng, tôi có bổn phận phải kết thúc cuộc chiến này trong khả năng của mình, đem lại thanh bình cho đồng bào tôi, cũng là một việc làm báo thù cho cái chết của cha tôi bị chính quyền miền Nam sát hại."

Bỏ ra ngoài tất cả những đoạn viết trong bài được trinh thám hóa bằng cuộc đời mai ẩn của ông trong giới học sinh, sinh viên Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi, được ăn học bằng sự nuôi dưỡng của chính quyền VNCH, rồi trà trộn vào hàng ngũ Không Quân VNCH chúng tôi, cuối cùng thi hành những mệnh lệnh của Việt cộng, phản bội lại tất cả những gì được thụ ơn, chịu nghĩa...

Tất cả các đoạn này kể lại không lớp lang thứ tự, nhiều chỗ mang tính cường điệu, anh hùng cá nhân, thậm chí khi kể về công việc chuyên môn của một người lái máy bay, nó cũng sai và thêm thắt, bịa đặt, hoàn toàn không phù hợp với những hiểu biết bình thường của một người biết lái máy bay.

Như đã nói ở trên, tôi chỉ tóm gọn bài tự thuật này bằng phần kết thúc bài nói chuyện của ông với ký giả Mark McDonald, và tôi chia phần này thành hai vế:

Vế thứ nhất: Mục đích của việc ông oanh kích vào Dinh Độc Lập và dẫn dắt những nhân viên phi hành của Việt cộng về không tập Phi Trường Tân Sơn Nhất, theo ông nói là nhằm kết thúc cuộc chiến thê lương nhất của Việt Nam.

Sự thật, như ông và tất cả mọi người đều biết, cuộc chiến ở Việt Nam chẳng kết thúc sau ngày 30 tháng 04 năm 1975, Việt cộng đã lôi cuốn toàn dân Việt Nam vào một cuộc chiến khác, cuộc chiến mà hậu quả và di hại không kém cuộc chiến ý thức hệ trước đấy. Nhiều trăm ngàn thanh niên Việt Nam, thế hệ đàn em, cả những thế hệ con, cháu chúng ta, tiếp tục bị xô đẩy vào cuộc chiến thê lương, tàn nhẫn này. Đó là cuộc chiến ở các chiến trường Căm Bốt, Lào và cả phần biên thùy phía Bắc, tiếp giáp với Trung cộng. Chứng tích và hậu quả của cuộc chiến tranh này còn rõ rệt đến hôm nay với nhiều nghĩa địa, bạt ngàn bia mộ ở một số huyện lỵ của tỉnh Tây Ninh, Cao Bằng, Hà Tuyên, v. v... nơi chôn cất thi hài của những thế hệ sau chúng ta đã mạng vong oan uổng. Cả nước đã nhìn ra sự thực của câu nói: "Chiến thắng giặc Mỹ xong, ta sẽ xây dựng đất nước bằng năm, bằng mười ngày nay..." của ai đó, đã lừa phỉnh hoặc trí trá với nhân dân mình, trong đó có cá nhân ông đấy ông Trung ạ!

Hậu quả này còn kéo dài theo từng đoàn thương phế binh của cuộc chiến sau 30 tháng 04 năm 1975, xuất hiện nhan nhản khắp nẻo đường các thành phố lớn, chưa hết! dân Việt Nam chúng tôi còn gánh thêm cái món nợ tiền tệ, khí tài mà Việt cộng đã vay mượn các nước Xã Hội Chủ Nghĩa anh em, để tiến hành giấc mộng bá chủ bán đảo Đông Dương, như Lê Duẩn và bè lũ thường huênh hoang khi còn sống. Cho đến tận hôm nay, hơn 25 năm, sau cuộc chiến quốc - cộng Việt Nam, nhiều chục ngàn thanh niên Việt Nam còn ngủ bờ, ngủ bụi bên Vương quốc Lào, nhiều trăm ngàn thanh niên khác phải gác bỏ chuyện học hành, chuyện phụng dưỡng cha mẹ già, dạy dỗ các em thơ để sung vào bộ đội, tiếp tục cuộc chiến do Việt cộng đang ôm ấp, chờ đợi khởi phát.

Kết luận, những điều trình bày ở vế này là: Chiến tranh ở Việt Nam chưa hề chấm dứt kể từ sau tháng 04, 1975. Ông đã nói láo với Mark, nói không đúng với sự thật của Việt Nam, bóp méo đi sự thực mà ông biết rất rõ.

Việc ông nói láo do tính chủ quan hay khách quan, do chính ông hay do chế độ Việt cộng ra lệnh cho ông, tôi không bàn ở đây.

Vế thứ hai: Trong câu kết luận trong cuộc trao đổi giữa ông với Mark là ông oanh kích vào dinh Độc Lập, và dẫn dắt Việt cộng về oanh kích vào phi trường Tân Sơn Nhất cũng để trả thù cho cái chết của thân phụ ông.

Thân phụ của ông, theo như lời ông giới thiệu khi mở đầu cuộc nói chuyện với Mark, là một du kích Việt cộng. Ông còn khoe là có đâu đó vài người anh trai cũng là du kích Việt cộng. Ở vế này, tôi phải dài dòng về thân phụ của ông trong vai trò du kích quân Việt cộng.

Trước đây, nhân dân Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi biết rõ và cũng từng chứng kiến những vụ ám sát, thủ tiêu, khủng bố đẫm máu, của du kích Việt cộng nhắm và hàng ngũ viên chức chính phủ, quân nhân của Việt Nam Cộng Hòa, và cả những người dân lành vô tội. Đó là các vụ đặt chất nổ trong thành phố, gài mìn trên quốc lộ, đánh phá các Ấp Chiến Lược, và cao điểm của các hành động khát máu này là việc du kích Việt cộng tấn công vào rất nhiều bệnh viện ở các làng xã xa xôi, cướp bóc thuốc men, y cụ, đốt phá nhà thờ, chùa chiền....

Sau này, quy mô tàn sát của Việt cộng to lớn và tàn ác hơn qua những hố chôn người tập thể ở Huế vào Tết Mậu Thân, pháo kích vào các thành phố, pháo kích cả vào các trường tiểu học, v. v... Còn nhiều vụ việc nữa nhưng vì khuôn khổ hạn hẹp của bài viết này, tôi không thể kể hết ra được. Tất cả những hành động tàn ác này, Việt cộng và cụ thể là các tầng lớp du kích, nằm vùng, sớm đầu, tối đánh như thân phụ của ông, đã gây ra trên lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa của chúng tôi.

Trước những hành động khát máu, mang tính phá hoại sự an ninh và thanh bình của Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi, không cần phải là một thanh niên, dẫu chỉ là một người bình thường nào nhất trong một đất nước đang xây dựng và phát triển, ai cũng cảm thấy cần phải làm một cái gì để ngăn chặn những hành động sát nhân, phá hoại man rợ, thiếu tính người này, đồng thời để bảo vệ an ninh tối thiểu cho đồng bào, lương dân vô tội, bảo vệ các thành quả y tế, giáo dục, kinh tế, v. v... của đất nước có luật pháp và hiến pháp mà mình đang sống.

Do vậy, việc thân phụ ông phải đền tội do các tội ác mà ông ấy gây ra, như lời ông thuật lại, công bình mà xét, không có gì là quá đáng.

Tuy nhiên, ông có nói thêm, thân phụ ông bị xử bắn ngay trước mặt thân mẫu và chị em gì đó của ông, sau đấy những người xử bắn còn kéo lê xác của thân phụ ông trên những con đường mòn của tỉnh Bến Tre... Tôi e rằng ông cường điệu và thêm thắt tình tiết việc này.

Dẫu sao, việc xử bắn những người gây tội ác vớI lương dân vô tội, phá rối trị an của Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi là việc cần làm trong một quốc gia có luật pháp và hiến pháp, điều này không cần bàn cãi thêm, cũng ví như dưới chế độ Việt cộng hiện nay, nhiều người bị xử bắn vì vi phạm những điều quy định do đảng Việt cộng ban hành.

Việc cần xem xét và phân tích để xác định những điều ông thêm thắt, tăng cường tính chất tàn ác của những người xử bắn thân phụ ông, mà thâm ý của ông muốn gán ghép cho cả chế độ và chính quyền Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi trước công luận, thông qua một anh ký giả nước ngoài. Chúng ta cùng xem xét và luận bàn việc này.

Ông từng được ăn học dưới chế độ của chúng tôi, ông khoe với Mark, ông từng là sinh viên Đại Học Khoa Học Sài Gòn, thiết tưởng ít nhiều gì, ông cũng biết chút ít về pháp luật và hiến pháp của VNCH chúng tôi. Việc xử bắn một tội phạm nguy hiểm nào đấy, luôn luôn được thi hành theo luật pháp và hiến pháp đương thời, tiểu đội hành quyết, sau khi thi hành xong bản án, họ thường thông báo cho thân nhân của tội phạm đến để nhận thi hài của tội phạm về an táng. Trong trường hợp, không ai thừa nhận thi hài của tội phạm (cụ thể là trường hợp của thân phụ ông đấy), chính quyền sẽ tiến hành mai táng theo thủ tục bình thường, một phần vì luật pháp đã quy định, một phần để bảo đảm vệ sinh môi trường chung quanh. Những công việc này, thật sự được chu tất bởi tính pháp trị của một đất nước có hiến pháp và luật pháp.

Không một cá nhân, tổ chức nào được quyền xâm phạm vào thi thể của tội phạm, cho dẫu kẻ tội phạm ấy khi còn sống, gây ra nhiều tội ác man rợ, gây nợ máu vớI nhiều người, như thân phụ của ông. Việc ông mô tả là ai đấy, đã lôi kéo xác của cha ông trên các con đường đất ở tỉnh Kiến Hòa năm xưa, xem ra không mang tính trung thực.

Nếu có ai đó, vì căm hơn thân phụ của ông, lúc sinh thờI từng hãm hiếp vợ con của họ, ám sát thủ tiêu thân nhân của họ, gài mìn các chuyến xe đò, đặt chất nổ ở chợ búa, gây tử thương cho thân nhân đồng bào của họ, họ cũng chỉ oán hận cho đến khi pháp luật xử bắn cha ông là xong, chẳng ai có thì giờ để làm thêm cái việc vô ích, mất v sinh là lôi kéo cái xác bị bắn kia lê thê trên đường đất đâu đó. Hơn nữa, cơ quan pháp luật, nơi ban hành bản án tử hình cha ông, chắc chắn sẽ không dung tha cho những người làm các việc này đâu. Không phải vì họ thương xót gì thân phận của một gã du kích hèn nhát, khát máu kia đâu, duy nhất bởi luật pháp không cho phép ai được làm như vậy.

Còn việc ông cứ khư khư, cùng luận điệu như các đồng chí của ông, phủ nhận hiến pháp và luật pháp của Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi, gán ghép các việc làm không có kia cho chế độ và chính quyền chúng tôi, thì quả ông và các đồng chí của ông có lệch lạc tư tưởng, mất lập trường khi nói lên điều đó.

Tại sao để có thể kết luận cái lập trường chao đảo của ông và các đồng chí của ông qua việc các ông phủ nhận hiến pháp và luật pháp của VNCH chúng tôi? Đơn giản thôi, vì thật sự một đất nước vô hiến pháp, vô luật pháp, muốn bắn ai thì bắn, bắn xong muốn lôi kéo xác tội phạm đi đâu, làm gì thì làm, thì thật sự đó là một đất nước hỗn loạn, vô trật tự, vô tổ chức. Một đất nước như vậy, quân đội Việt cộng phải hy sinh trên một triệu sinh mạng, mất một thời gian trên 20 năm, vay mượn các nước "Xã Hội Chủ Nghĩa anh em" tiền tỉ tỉ để mua vũ khí và quân dụng, mới triệt hạ được thì e rằng cái quân đội Việt cộng kia quả bạc nhược và cái chiến thắng mà chúng có được là do cơ may, hên xui, chứ làm gì còn quân đội anh hùng, chiến thắng nghiêng trời lở đất như Bộ Chính Trị của ông thường rêu rao.

Trong thời gian chúng tôi bị cầm giữ ở các trại tù cải tạo, có một vài đồng đội tôi vì không kham nổi sự cơ cực, đói rét, họ vượt ngục; công an, bộ đội truy lùng, đuổi theo và bắt lại được, trước khi sát hại anh em đồng đội chúng tôi, lũ người này đánh đấm, làm tất cả những gì có thể nói là tận cùng của sự dã man.

Sau khi bắn đồng đội chúng tôi xong, họ không chôn cất như chúng tôi đã làm với thân phụ của ông, chúng tôi tự nhặt nhạnh thi thể của đồng đội, bó vào trong các bao bố bằng ny lông, dùng để đựng phân bón, chúng tôi cáng thi thể đồng đội chúng tôi trên một cái ky dùng để khiêng đất hàng ngày, đi chôn.

Chúng tôi chẳng cần phải kể với Mark, hoặc kể lại với thân nhân, vợ con của đồng đội chúng tôi về những hành động này của người Việt cộng các ông, bởi chúng tôi chấp nhận sự trả thù tán tận lương tâm này của chúng, và tự xem cái chết của cá nhân mình, của đồng đội mình là sự hy sinh cần có cho chính thể và đồng bào Việt Nam Cộng Hòa của chúng tôi.

Cứ bình tâm mà suy xét, ngay chính bản thân của ông, khi dẫn dắt Việt cộng vào oanh kích phi trường Tân Sơn Nhất, thù ấy kể như đã trả xong, nhưng Việt cộng thì không dừng lại ở đấy, việc đày đọa các Quân Cán chính của VNCH trong các trại tập trung, cứ xem như để trả thêm mối thù cho cái chết của thân phụ ông, thế còn việc nhiều đồng bào vô tội khác, quanh năm họ chỉ buôn bán, làm việc bình thường như bao người bình thường khác trên thế giới, phút chốc mất nghiệp, mất nhà cửa, ruộng đất, công ăn việc làm, mất tất cả những gì của cuộc sống bình thường mà trước đấy, chúng tôI chiến đấu bảo vệ cho họ. Nhiều thanh thiếu niên khác của miền Nam Việt Nam chúng tôi, phút chốc họ bị lôi ra khỏi gia đình, học đường, lôi khỏi tuổi Xuân, để bị xô đẩy vào các lò lửa chiến cuộc do Việt cộng chủ xướng... Chẳng lẽ cũng vì cái chết của thân phụ ông mà Việt cộng ưu ái trả thù cho ông chăng?

Ngay lúc này, khi những dòng này đang viết, Tổ Chức Nhi Đồng Liên Hiệp Quốc có đưa ra các báo cáo trước công luận thế giới về mức độ lợi dụng trẻ em tuổi vị thành niên trong lao động và sản xuất của Việt Nam, và còn phải kể đến việc không ít các em trở thành phương tiện mua dâm của những con dã thú đến từ Hương Cảng, Mã Lai, và nhiều nước khác nữa khi đến Việt Nam du lịch, hẳn các em bé ngây thơ vô tội này cũng đón nhận mối thù của ông thanh toán cho cái chết của thân phụ ông? Rộng lớn hơn, hẳn tất cả đồng bào Việt Nam từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau đang đói rét, lầm than, tha phương cầu thực ngay trên chính quê hương xứ sở của mình, bị các tầng lớp công an, viên chức Việt cộng hà hiếp, đàn áp, bóc lột, họ bị như vậy vì cái mối thù của ông hẳn?

Chúng tôi, những người vì lý do này hay vì lý do khác, tất cả đều phải bỏ Việt Nam ra đi, chúng tôi có những mối thâm thù với Việt cộng, hầu hết những người Việt Nam ở hải ngoại hiện nay, đều có người thân bị tử vong vì sự trả thù cuồng dại của Việt cộng, nếu không thì cũng phải tiêu gia, bại sản vì bè lũ tay sai, cướp bóc, tịch thu tài sản, nhà cửa, đất đai, ruộng vườn... và rất nhiều anh em chúng tôi tự các trại tập trung trở về với gia đình, xã hội, chúng tôi ghi nhớ mối thâm thù này đến chết. Nhưng, khi đất nước bị thiên tai, lũ lụt, đồng bào lâm cảnh màn trời chiếu đất, chúng tôi không nghĩ đến mối thâm thù này, chúng tôi tự quyên góp, vận động để gửi về Việt Nam những đồng tiền có được bằng mồ hôi, nước mắt trên đất khách, quê người, để mong xoa dịu phần nào nỗi thống khổ đã triền miên nhiều đời trên dân tôi, nước tôi.

Chúng tôi biết, và biết rất rõ, trong những bàn tay ngửa ra nhận những ân tình của chúng tôi chuyển về, có cả những bàn tay của những kẻ năm xưa đã thẳng tay sát hại cha mẹ, anh em, thân nhân, đồng đội chúng tôi, có cả những bàn tay đã từng cướp sạch tiền của, nhà đất, ruộng nương, cùng công ăn việc làm thường nhật của chúng tôi... Chúng tôi cũng biết thật rõ, không ít người trong hàng ngũ đồng chí của ông sẽ ăn chặn, bớt xén những đồng tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi gửi cho đồng bào các vùng thiên tai, bão lụt, và chúng tôi cũng biết thật rõ những đồng chí các ông hiện nay, bây giờ, ăn nhậu, tiệc tùng sang trọng hơn chúng tôi rất xa, có những đồng chí của ông hiện đang có con em theo đuổi các Đại Học đắt tiền trên Hoa Kỳ mà chính bản thân con em chúng tôi đang ở Hoa Kỳ, hàng mơ ước, mong đợi...

Chúng tôi biết rất rõ, nhưng chúng tôi vẫn phải làm, vẫn phải dè sẻn mức chi dụng để thi hành cái bổn phận, cái tính người kia.

Cái tính người này, chúng tôi được học hành và dạy dỗ tự bé ở VNCH ông Trung ạ. Dẫu ly tông xa tổ, chúng tôI vẫn gìn giữ, bởi chúng tôi ý thức một điều, đánh mất cái này, tức là trở thành thú vật, là trâu, chó, là heo, ngựa, v. v.. Ông cũng từng được hấp thụ nền giáo dục này của Việit Nam Cộng Hòa chúng tôi, trong vòng tay bảo vệ của chúng tôi năm xưa, ông không phải gọi kẻ xa lạ nào đấy bằng Bác khi còn tấm bé, ông cũng không phải quên công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy để ghi nhớ cho cái công ơn bố láo của Đảng gì đó, của Bác gì gì đó, cho đến ngày ông phản bội chúng tôi.

Ngay cả đến phút cuối, khi ông mờ mắt vì những hứa hẹn hão huyền của Việt cộng, để làm cái chuyện nông nỗi năm xưa, hẳn ông vẫn chưa quên? Lúc ấy, ông đã bỏ vợ, bỏ con lại trong vòng tay của chúng tôi, thi hành cái mệnh lệnh của Việt cộng mà như ông đã nói với Mark là đã được bàn thảo, kế hoạch rất kỹ trước đấy. Ông dẫn dắt Việt cộng trở về oanh kích nơi đang cưu mang vợ con ông. Giả dụ, một quả bom oan nghiệt nào đấy vô tình giết hại vợ con ông trong vòng tay của chúng tôi, hẳn ông sẽ có thêm chuyện bịa đặt, thêm thắt nữa về những cái tính người của chúng tôi cư xử với kẻ phản bội, kẻ phản quốc, tên tội phạm nghiêm trọng?

Nhiều năm trôi qua, ông có nghĩ đến việc này không? Suốt 25 năm qua, có lúc nào ông tự hỏi - tại sao khi ông liều mình thi hành mệnh lệnh của Việt cộng, để Việt cộng lại có thể nhẫn tâm, bỏ vợ con lại trong vòng tay của chúng tôi không? Việt cộng và hàng ngũ nằm vùng, du kích không ít trong lãnh thổ của chúng tôi, tại sao chúng không đem vợ con ông ra mật khu trước, để ông được yên tâm thi hành cái việc làm do chúng chỉ thị? Thử một lúc bình tâm nào đó, suy nghĩ chín chắn về điều nay theo cái nhìn trung thực nhất của người bình thường xem sao?

Rất là vô ích khi kể lể điều này với ông, nhưng vẫn phải nhắc đến, viết lại, vì đây là cái tính người, bình thường như bao tính người khác mà ông và các đồng chí của ông chưa từng biết, chưa từng làm được, chưa từng ao ước vươn đến.

Còn nếu, ông xem việc bỏ vợ con lại cho chúng tôi để tích cực thi hành nhiệm vụ. Việt cộng giao cho ông, là chuyện chuyên chính vô sản, thì quả là ông cũng đạt đến được cái đích vô gia đình của Việt cộng trước khi quay đầu về với chúng. Riêng cá nhân tôi, tôi nghĩ, trong thâm tâm của ông, lúc ông quyết định thực hiện cáI ý đồ riêng tư nọ, ông đã chắc ăn là quân chủng Không Quân Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi biết tôn trọng, luật pháp và hiến pháp của đất nước mình, chúng tôi hành xử công việc theo tinh thần thượng tôn luật pháp, không bao giờ tiểu nhân, trả thù ông bằng cách đày đọa vợ con ông, bắt vợ con ông đi vùng kinh tế mới để cưỡng đoạt nhà cửa, ruộng vườn, tư liệu sản xuất, nhà máy, công ăn việc làm, như Việt cộng từng làm với vợ con chúng tôi, do vậy, do chắc ăn như vậy, ông mới dám để vợ con lại thủ đô Sài Gòn an toàn hơn là cưu mang về vùng giải phóng của các đồng chí của ông...

Kết luận cho đoạn viết dài dòng này, điều ông tường thuật với Mark về cái chết của thân phụ ông cũng thiếu trung thực, thêm thắt, chính xác hơn là tuyên truyền, ngụy biện cho hành động của ông đã làm vào những ngày tháng 04 năm 1975.

Hôm nay, khi viết những dòng này, tôi vẫn còn uất hận, nhiều đồng bào tôi, đồng đội tôi không thể quên kẻ thù và những tội ác của chúng, nhưng chúng tôi phải nén nỗi uất hận này trước hoàn cảnh tang thương tang tóc của nhiều đồng bào chúng tôi đang màn trời, chiếu đất, đang vô vọng trước cảnh đói rét chưa từng trong đời, chúng tôi tạm nguôi nỗi uất hận, sự căm thù để nghĩ về đồng bào chúng tôi.

Chúng tôi thừa biết ông và các đồng chí của ông đang mỉm cười đắc chí vì đạt được những mưu đồ đã sắp đặt, và nhiều đồng chí của ông, đôi khi cả chính bản thân ông đang ký sinh vào những ân tình của chúng tôi gửi về cho các đồng bào khốn khổ này!

Chúng tôi vẫn phải làm!

Bởi như đã nói, chúng tôi không thể mất đi cái tính người mà chúng tôi được nuôi dạy từ trong nước. Bài viết này muộn màng so với thời điểm mà ông trình bày quan điểm lập trường của ông với một phóng viên Mỹ. Nhưng tôi vẫn viết, không để tranh luận hơn thua với những điều ông nói với Mark, lại chẳng cần phải thanh minh gì với công luận về những điều này, duy chỉ trình bày một điều thực, việc thực, con người thực từ những những chuyện thực, thuộc thiên niên kỷ trước.

Tôi cũng không e ngại việc ông và các đồng chí của ông sẽ bóp méo lịch sử Việt Nam như nhiều người thường lo ngại, bởi tôi tin một điều, những con người trí trá, gian dối, lừa thầy phản bạn, những kẻ này thường hay sợ sự thực, sợ đối diện với sự thực, mà lịch sử luôn luôn là sự thực, việc thực, người thực, do vậy, ông và các đồng chí của ông làm sao có thể bóp méo được lịch sử.

Ông cũng đừng lo là về sau này, nếu chúng tôi có giành lại được chính quyền ở Việt Nam, chúng tôi sẽ không bắt ông đi trình diện, để sau đó gửi ông vào một trại tập trung xa xôi hẻo lánh nào đó, nơi đó ông sẽ bị bỏ đói, bị lao động khổ sai, chết dần, chết mòn như Việt cộng đã làm với tôi, với anh em đồng đội chúng tôI khi chúng cướp được, VNCH chúng tôi, chúng tôi sẽ không làm như Việt cộng đã làm, để trả thù việc ông phản bội chúng tôi đâu. Chúng tôi không quan tâm gì mấy về cái việc nông nỗi, trí trá của ông đâu, vì bởi như tôi đã nói, chúng tôi phải bảo vệ cái tính người sẵn có của chúng tôi.

Còn một điểm nhỏ, tôi cần nói thêm với ông, trong đoạn cuối của bài tường thuật với Mark, ông gọi chúng tôi là đồng đội! Tôi e rằng ông đi hơi xa và quá hấp tấp để dùng chữ đồng đội này. Nhắc ông nhớ một điều, hai chữ ‘đồng đội’ và ‘đồng chí’ khác nhau xa lắm ông Trung ạ! Ông từng có thời gian đứng trong hàng ngũ chúng tôi, chắc ông ắt hiểu cái ý nghĩa cao quý của chữ đồng đội. Nhiều anh em chúng tôi từng hiên ngang bước tới, nhận lãnh cái oan nghiệt của chiến tranh thay cho chúng tôi, vì cái ý nghĩa đồng đội này. Cho mãi đến hôm nay, chúng tôi vẫn gọi nhau là đồng đội, dẫu chúng tôi bước ra khỏi cái tử sinh của chinh chiến, vì chúng tôi nặng nợ với nhau, thật sự là đồng đội của nhau, cùng nhau nhìn về một hướng, cùng phong cách khi còn sống, thật sự thương xót, đau đớn khi nhìn đồng đội mình còn bị giặc cầm giữ, hành hạ, thảm sát. Chúng tôi biết nhục nhã, hổ thẹn khi vì bất cứ lý do gì, quay lưng đi trước sự đau khổ của đồng đội, phản bội lại đồng đội. Giữa chúng tôi, chưa hề có đồng đội nào chạy sang phía Việt cộng, dẫn dắt, chỉ bảo Việt cộng cách thức, đường lối để đày đọa, tàn sát đồng đội mình. Chữ đồng đội ý nghĩa như vậy ông Trung ạ! Khác xa lắm cái chữ đồng chí mà ông và một số kẻ khác đang dùng.

Nói như vậy, thật sự cũng không phải tranh luận đúng sai gì với ông, chỉ để ông và tôi cùng nhìn lại, hiểu đúng về một vài ngôn từ Việt Nam. Dầu sao, ông vẫn có thể sử dụng lại cái chữ đồng đội mà ông nói, một khi ông làm được những điều vừa nói trên. Không cần ông phải lấy cắp một chiếc Mig 21 nào đó, vất một hai quả bom vào chỗ làm việc của Trung Ương đảng Việt cộng, chúng tôi cũng không cần ông chỉ bảo cách thức bay Mig 21 để được ông hướng dẫn bay ra phi trường Kép, hay Nội Bài, hoặc Tân Sơn Nhất hiện nay, để oanh kích những mục tiêu này; Ông không cần thiết phải làm những việc này ông Trung ạ! Chỉ hiểu đúng, và thực hiện đúng cái nghĩa đồng đội như tôi dẫn ở trên là đủ.

 photo camera.png Để kết thúc bài viết này, tôi lập lại một lần nữa, bài này dành cho những người trung thực, chỉ biết nói điều thực đọc nó, rất tiếc, ông đã đánh mất cái tính người này kể từ ngày ông phản bội chúng tôi, chạy theo Việt công, do đó ông không còn tư cách gì để đọc nó, dẫu ngay trên đầu bài viết này, đề tên của ông: Nguyễn Thành Trung, tuy nhiên như ông đã nói với Mark, cái tên này cũng không thực là của ông, mà là tên của một thanh thiếu niên nào đó, ông lấy giấy tờ hộ tịch của người này để len lỏi vào hàng ngũ chúng tôi, thực hiện việc riêng tư của ông.

Điều lẩn quẩn này ông cũng không xa lạ gì, vì chính cái tên Hồ Chí Minh mà hiện nay, ông và một số người khác đang ca tụng, sùng bái, thật sự là tên của một lão già Trung Hoa nào đó bị ho lao, chết vô thừa nhận trong một bệnh viện hẻo lánh bên Trung Hoa lục địa lâu lắm rồi, ai đấy đã lấy giấy tờ hộ tịch của lão này sử dụng lại, để làm việc gì đấy, để đến hôm nay, ông và một số kẻ khác tung hô, ngưỡng mộ cái tên Hồ Chí Minh Trung Hoa lục địa này! Cũng như các tên Lê Duẩn, Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Mai Chí Thọ, Đinh Đức Thiện, Đỗ Mười, Tố Hữu, Phạm Hùng, Mai Thị Lựu, Nguyễn Thị Minh Khai, Nguyễn Thị Định, Võ Văn Kiệt, Trần Bạch Đằng v. v.. tất cả đều là tên của một kẻ vô danh tiểu tốt nào đó, không hề có lai lịch, gốc gác hộ tịch trong Việt Nam, để hôm nay, có một số người nhắc nhớ, tưởng niệm, suy tôn. Điều tiếu lâm này, những người Không Quân trên toàn thế giới này lấy làm xa lạ, nực cười, trừ ông và các đồng chí của ông ra.

Một người Lính Không Quân VNCH.

http://khaiphong.org/showthread.php?6202-Con-c%26%237911%3Ba-phi-c%F4ng-n%E9m-bom-dinh-%26%23272%3B%26%237897%3Bc-L%26%237853%3Bp-t%26%237921%3B-s%E1t

 photo camera.png






 

*******************************************************************

 

 

 

 photo camera.png
 photo camera.png




      Lời Nguyễn Thành Trung, kẻ ném bom Dinh Độc Lập.


      Chúng ta ghi nhận được gì qua phần trả lời phỏng vấn của Nguyễn Thành Trung, một phi công Không Lực VNCH đã lấy máy bay ném bom
      Dinh Độc Lập ngày 8 tháng 4, 1975.

      <... Thời gian sống trong đội ngũ không lực Sài Gòn cho tôi một niềm tin rằng vợ tôi, một người phụ nữ không liên quan gì đến công việc của tôi, con tôi còn quá nhỏ (đứa lớn mới 5 tuổi, đứa nhỏ chưa tròn năm) sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn.
      Thực tế diễn ra đúng như tôi dự đoán...>


      Chính kẻ phản bội và đi theo VC đã cho mọi người thấy cách hành xử của VNCH bao dung và nhân đạo thế nào. Cũng chính vì tính nhân bản, đạo đức và bao dung này mà Việt cộng đã lợi dụng và chơi những trò đê hèn nên người quân tử thường bị tiểu nhân đánh lén, hãm hại là vậy.

      Xin xem bài phỏng vẫn sau đây: (Xin đính chính, HL không hoàn toàn đồng ý với tác giả bài viết. HL chỉ tình cờ đọc được và thấy chính lời của một tội đồ đã tin tưởng VNCH sẽ không đối xử tàn nhẫn với vợ con ông ta nên đã cố tình chọn để vợ con ở lại chỗ cũ mà không tìm cách đưa vợ con đi lánh nạn trước khi ném bom dinh Độc Lập) < ...Thực tế diễn ra đúng như tôi dự đoán...> (Lời kẻ phản bội).

      Việt cộng thì thế nào? Họ đã đối xử với các sĩ quan VNCH sau cuộc chiến ra sao? Tù đày, ăn uống thiếu thốn, lao động khổ sai, cùm chân, biệt giam... Ông nào đi tù VC về cũng chỉ còn da bọc xương. Đáng nói là một số đã chết rục trong tù vì thiếu thốn, bệnh tật. Nguyễn Thành Trung và vợ con ông ta thì sao??

      < ...Cánh an ninh không quân đưa xe đến nhà bắt vợ con tôi. Vợ tôi phản đối vì mình không biết gì về công việc của chồng. Họ từ tốn: “Thưa bà, chúng tôi không bắt bà (nếu bắt chúng tôi đã dùng còng số 8, trói bà chẳng hạn), chúng tôi tới đây mời bà vào phòng an ninh sư đoàn, với trách nhiệm bảo vệ sự an toàn tính mạng của bà và các con bà…>

      < …Nếu bà có tài sản quý giá nào thì bà cứ mang theo”...> (Lời kẻ phản bội)

      < ...họ vẫn điều tra vợ tôi về những gì liên quan đến tôi, nhưng không bị đối xử vô nhân đạo...> (Lời kẻ phản bội).

      < ... đó là những người có học và biết cách ứng xử một cách văn hóa với người thân của kẻ thù...> (Lời kẻ phản bội).

      VC thì đã đối xử với các sĩ quan VNCH ra sao?
      Vậy mà giờ đây vẫn còn kẻ ca ngợi, bênh vực chính sách của Việt cộng!!!



      Bai viet:
      SỐ PHẬN CỦA MỘT KẺ PHẢN BỘI


      Photo:


      Mai Tú Ân


      VNCH đã đối xử rất nhân đạo với Đinh Khắc Chung tức Nguyễn Thành Trung ngay cả sau khi ông ta ném bom Dinh Độc Lập. Nhưng ông trời thì không nhân đạo như thế. Ông trời đã bắt Trung trả giá bằng luật nhân quả.

      Sau đây trả là phỏng vấn của Nguyễn Thành Trung sau khi ném bom Dinh Độc Lập:

      - "Trước khi ném bom dinh Độc Lập ngày 8.4.1975, lãnh đạo đề nghị đưa vợ con tôi ra vùng 'giải phóng' để tôi yên tâm làm nhiệm vụ. Nhưng lúc đó, tôi bị nghi kỵ nhiều, nguy cơ bị lộ rất cao nên chuyện đó là không thể. An ninh quân đội theo sát gia đình tôi từng giờ, nếu vợ con tôi vắng nhà không rõ lý do thì tôi sẽ bị bắt ngay tức khắc. Cũng có thể trên đường ra vùng giải phóng, vợ con tôi cũng sẽ bị bắt, tình thế đó sẽ nghiêm trọng hơn. Rất lo lắng cho tính mạng vợ con, nhưng việc mà tôi đã tính trước 10 năm đến thời điểm này là không thể dừng. Mặt khác, thời gian sống trong đội ngũ không lực Sài Gòn cho tôi một niềm tin rằng vợ tôi, một người phụ nữ không liên quan gì đến công việc của tôi, con tôi còn quá nhỏ (đứa lớn mới 5 tuổi, đứa nhỏ chưa tròn năm) sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn.

      Thực tế diễn ra đúng như tôi dự đoán. Cánh an ninh không quân đưa xe đến nhà bắt vợ con tôi. Vợ tôi phản đối vì mình không biết gì về công việc của chồng. Họ từ tốn: “Thưa bà, chúng tôi không bắt bà (nếu bắt chúng tôi đã dùng còng số 8, trói bà chẳng hạn), chúng tôi tới đây mời bà vào phòng an ninh sư đoàn, với trách nhiệm bảo vệ sự an toàn tính mạng của bà và các con bà. Nếu bà có tài sản quý giá nào thì bà cứ mang theo”. Một tuần sau vợ và con tôi bị đưa từ Biên Hòa về số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm - Sài Gòn cho đến ngày 30.4.1975. Đương nhiên, họ vẫn điều tra vợ tôi về những gì liên quan đến tôi, nhưng không bị đối xử vô nhân đạo. Có thể đó là những người có học và biết cách ứng xử một cách văn hóa với người thân của kẻ thù. Trong thời gian vợ tôi bị giam ở số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Trung Tướng Không Quân Trần Văn Minh đến thăm với tư cách người chỉ huy có một người lính phản chiến. Ông ấy hỏi vợ tôi có cần bạn bè, người thân đến chuyện trò gì không hay cần mua sắm gì thì ông sẽ giúp đỡ."

      http://www.chinhluanvn.com/…/ai-ta-nguyen-thanh-trung-vo-co…

      Luật Nhân Quả dành cho kẻ phản bội Nguyễn Thành Trung...

      Đã một năm rồi, Nguyễn Thành Danh, sinh năm 1977 con trai của phi công nổi tiếng Nguyễn Thành Trung đã treo cổ tự tử chết vì những lý do không ai biết. Thật đáng tiếc vì anh này cũng là một phi công, vừa lập gia đình và có một con nhỏ.

      "Lá vàng khóc hận lá xanh rời cành".

      Bầu trời trong xanh bỗng như sụp đổ. Đau lòng lắm khi tương lai của Nguyễn Thành Danh cũng sụp đổ. Nhưng tại sao anh lại bị ông Trời kêu tên khi tuổi đời còn quá trẻ.

      Than ôi. Chỉ vì cái tên anh đã gắn với cái tên mà không mấy người Việt Nam không biết. Anh chính là con trai của phi công Nguyễn Thành Trung. Chỉ vì cùng tên tuổi và cùng tình ruột thịt máu mủ với người cha độc ác trên mà ông Trời đã gọi tên? Người thì tin điều này, người thì không nhưng nếu nói về luật nhân quả thì trăm phần trăm đều tin rằng Nguyễn Thành Danh đang trả nợ cho cha anh, Nguyễn Thành Trung. Và việc anh treo cổ, tìm đến cái chết cũng chính là chịu không nổi áp lực khi nhìn thấy đống nợ cha mình để lại nó lớn đến nhường nào.

      Cha của anh, phi công Nguyễn Thành Trung, "Kẻ Phản Bội Thành Đạt" thì chẳng qua là một sĩ quan quân lực VNCH, phản chủ khi thấy con thuyền VNCH sắp đắm. Anh ta có thể lái máy bay bỏ trốn đi nhưng là một tay cơ hội sư tổ, anh ta đã lái máy bay ném bom vào Dinh Độc Lập để lấy điểm rồi bay sang đầu hàng quân miền Bắc. Cũng may mắn cho anh ta là quân đội miền Bắc đang cần một hướng dẫn viên lái máy bay A.37 ở phi trường Phan Rang đã bị chiếm. Rồi anh ta tham gia cuộc chơi của một kẻ phản bội tầm cỡ. Với tầm cỡ như thế thì anh ta xứng đáng được tặng thưởng nhưng không lẽ tặng thưởng anh hùng cho một tên phản chủ. Thế là các nhà tạo tác lịch sử Đảng vào cuộc và biến gia đình anh ta thành một thứ Cách Mạng (VC) ba đời. Còn anh ta thì thành một thứ tình báo chiến lược, cài cắm sang cả Mỹ...

      Nhưng rồi do một sự nhầm lẫn lịch sử, một sự trớ trêu của ông Tạo Hóa sáng nắng chiều mưa, hay một thời ngáo đá của cả họ nhà ông Trời mà Nguyễn Thành Trung đứng vững trước cú phản có một không hai đó và cứ phơi phới đi lên. Trong khi đáng ra anh ta phải chết vài lần, ở tù 1,000 năm và học tập cải tạo 10,000 năm thì mới xứng đáng với những gì anh ta đã làm. Trong thời gian hơn 40 năm thì anh ta đã được phong làm Anh Hùng, rồi lái máy bay chuyên cơ cho thủ tướng lúc đó là ông Phan Văn Khải, rồi tiếp đó là lái máy bay riêng cho tay tỷ phú Đoàn Nguyên Đức, Hoàng Anh Gia Lai mà chẳng hề gặp tai nạn nào như rơi máy bay chẳng hạn. Rồi cứ thế đi lên. Mấy chục năm nay ông ta đã sống sung sướng tột đỉnh như bay mãi trên bầu trời...

      Nhưng không lẽ không còn Trời, Đất hay đạo đức nữa hay sao mà ông ta cứ sống mãi trong một sự nghiệp không phải dành cho một kẻ phản bội được. Và đến tận bây giờ thì Luật pháp của trời đất đã được thực hiện qua cái chết của con trai ông ta. Và mới chỉ bắt đầu.

      Giờ đây thì Trời bắt ông ta phải sống để nhìn thấy tất cả những thứ ông gây dựng sụp đổ. Đầu tiên là đứa con trai yêu quí, và chắc chắn không phải tai họa cuối cùng đến với ông ta. Ông ta phải nhìn, ông phải sống để cho người dân chúng tôi nhìn thấy để biết rằng vẫn có thứ Luật còn cao hơn Luật Pháp. Đó là Luật Nhân Quả.

      Đời Cha ăn mặn đời con khát nước. Chính ông đã gây nên tội ác trong quá khứ thì giờ đây ông phải sống trong sự phán xét, sự khinh bỉ của người dân chúng tôi cho đến muôn đời. Nếu ai đó còn có chút suy nghĩ tích cực về phi công Nguyễn Thành Trung thì hãy nghĩ thêm về những người VNCH đã điêu đứng như thế nào khi bị ông Trung này phản bội. Đó là luật Nhân Quả, rõ ràng và không thể trốn đi đâu được. Người viết bài này (MTA) không liên quan đến VNCH mà cũng đau nhói, uất ức khi cứ vẩn vơ cái suy nghĩ rằng, một quốc gia đang sống chết trong cơn sụp đổ cuối cùng mà lại bị một thành viên ưu tú trong đó đạp đổ cho chết luôn.

      Đừng trách ai đao kiếm vô tình khi mình súc sanh!

      Bởi sự phản bội là không thể tha thứ, muôn đời không tha thứ.
      Mai Tú Ân

      Hoàng Lan




 

Saturday, July 16, 2016

Việt cộng biết rõ chúng làm tay sai

 

Việt cộng biết rõ chúng làm tay sai



p align="center"> 

1 2



Việt cộng biết rõ chúng làm tay sai của cộng sản Nga và Tàu những vẫn thản nhiên đưa Việt Nam vào cuộc chiến dai dẳng khiến Việt Nam trở nên thua kém, bị thế giới bỏ sau lưng mỗi ngày một xa.

Chiếm được nước rồi vẫn không thể nào ngóc lên được bởi vì một điều dễ hiểu, nếu một người có trí tuệ và lương tri thì ngay từ đầu họ đâu chịu làm tay sai và chọn đi theo cộng sản.


3 4 photo 02f17cea-1d30-47e9-8ae7-2da6f27a8d0f.jpg

 

https://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/en_2dc.gif

2

 



Trong khi các con số và tài liệu cho thấy VNCH là nước có nền kinh tế phát triển trong đa số trong mọi lĩnh vực. Trung cộng âm mưu triệt tiêu nội lực của Việt Nam Cộng Hòa, Trung cộng cố vấn cho Việt cộng dựng lên Mặt Trận giải Phóng Miền Nam trong nam Việt Nam để phá hoại VNCH, khủng bố pháo kích, đặt mìn... để gây sợ hãi và bất an cho khách ngoại quốc tránh xa VNCH. Tác giả Hà Cẩn trong cuốn sách “Mao chủ tịch của tôi”. Tác giả thuộc Viện văn học Trung quốc, đã phải thừa nhận nền kinh tế VNCH rất phát triển. Trong cuốn sách năm 1997 và tái bản năm 2000, tại trang 222 có đoạn:

“Miền Nam - 'Việt Nam Cộng Hòa' có nền kinh tế phát triển, đó là điều bất lợi cho chúng ta...”

Trung cộng này công nhận sự phát triển của miền Nam về kinh tế sung túc đó nên cho rằng - đó là bất lợi cho âm mưu Hán hóa mà ông Hồ đang thực hiện theo lệnh Mao; thêm bằng chứng cho âm mưu của Trung cộng và ông Hồ Chí Minh triệt hại nền dân chủ của VNCH.


5

 

 

6 photo 1908293_800334336643714_663549150224856297_n.jpg

 

7* photo GDP-Nominal_zps8lmcg5na.jpg

 



8 photo giagravenh_1.jpg




 

Với Sự phát triển của miền Nam về kinh tế thịnh vượng, đời sống sung túc, cộng sản Hà Nội triệt hại đánh phá trực tiếp nền dân chủ của VNCH bằng cách lập ra tổ chức Mặt Trận Giải Phóng miền nam trực diện trong nam để đánh phá, khủng bố, giết chóc làm yếu, gâyhoảng sợ hoang mang, xáo trộn miền nam.

 


9 photo toa rp.jpg

 



 

10 photo Chu Acircn Lai_1.jpg

 

 

*

 photo n_zpsvll9nf4i.jpg

 

 

*********************************************************

 

11 12



Việt cộng biết rõ chúng làm tay sai của cộng sản Nga và Tàu những vẫn thản nhiên đưa Việt Nam vào cuộc chiến dai dẳng khiến Việt Nam trở nên thua kém, bị thế giới bỏ sau lưng mỗi ngày một xa.

Chiếm được nước rồi vẫn không thể nào ngóc lên được bởi vì một điều dễ hiểu, nếu một người có trí tuệ và lương tri thì ngay từ đầu họ đâu chịu làm tay sai và chọn đi theo cộng sản.



13 14 photo 02f17cea-1d30-47e9-8ae7-2da6f27a8d0f.jpg

 

2

 



Trong khi các con số và tài liệu cho thấy VNCH là nước có nền kinh tế phát triển trong đa số trong mọi lĩnh vực. Trung cộng âm mưu triệt tiêu nội lực của Việt Nam Cộng Hòa, Trung cộng cố vấn cho Việt cộng dựng lên Mặt Trận giải Phóng Miền Nam trong nam Việt Nam để phá hoại VNCH, khủng bố pháo kích, đặt mìn... để gây sợ hãi và bất an cho khách ngoại quốc tránh xa VNCH. Tác giả Hà Cẩn trong cuốn sách “Mao chủ tịch của tôi”. Tác giả thuộc Viện văn học Trung quốc, đã phải thừa nhận nền kinh tế VNCH rất phát triển. Trong cuốn sách năm 1997 và tái bản năm 2000, tại trang 222 có đoạn:

“Miền Nam - Việt Nam Cộng Hòa" có nền kinh tế phát triển, đó là điều bất lợi cho chúng ta...”

Tác giả Trung cộng này công nhận sự phát triển của miền Nam về kinh tế sung túc đó nên cho rằng - đó là bất lợi cho âm mưu Hán hóa mà ông Hồ đang thực hiện theo lệnh Mao; thêm bằng chứng cho âm mưu của Trung cộng và ông Hồ Chí Minh triệt hại nền dân chủ của VNCH.



 

 

 photo 1908293_800334336643714_663549150224856297_n.jpg

 

* photo GDP-Nominal_zps8lmcg5na.jpg

 



 photo giagravenh_1.jpg




 

Với Sự phát triển của miền Nam về kinh tế sung túc cộng sản Hà Nội triệt hại đánh phá trực tiếp nền dân chủ của VNCH bằng cách lập ra tổ chức Mật Trận Giải Phóng miền nam trực diện trong nam để đánh phá, khủng bố, giết chóc làm yếu, gâyhoảng sợ hoang mang, xáo trộn miền nam.

 


 photo toa rp.jpg

 



 

 photo Chu Acircn Lai_1.jpg

 

 

*

 photo n_zpsvll9nf4i.jpg

 

Việt Cộng là Đứa Con Hoang

Việt Cộng - Đứa Con Hoang của Quốc Tế Cộng Sản

 


Tại sao Trung cộng gọi 'Việt cộng là đứa con hoang'?

Tại sao tên Việt cộng Lê Duẫn nói "Việt cộng đánh Mỹ Ngụy là đánh cho Nga Tàu"?

Việt cộng 'đánh cho chết mẹ (chết hết) đồng bào miền nam' là đánh cho quốc tế cộng sản?

Việt cộng đánh sập nền Chính Thể Cộng Hòa của VNCH miền nam là font size="7">đánh cho các nước cộng sản an lòng?


Ngoài Liên-Xô đỏ và Trung cộng ra, thì có thêm 26 nước cộng sản ủng hộ cho "Miền-Bắc Việt Nam và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam" thôn tín hoàn toàn Miền-Nam-Việt-Nam, như vậy có tổng cộng 28 nước cộng sản đánh với 1 Quốc Gia Việt-Nam-Cộng-Hòa.


*Các nước ủng hộ "Viện Trợ Vũ Khí - Quân Sự - Lương Thực - Con Người .." cho miền bắc Việt cộng xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa ở Miền-Nam dưới đây:


- U.S.S.R tức Hồng Quân Liên-Xô
- Trung Quốc
- Albania
- Ba-Lan
- G.D.R
- CzechoSlovakia tức Tiệp-Khắc
- Mongolia
- Hungary
- Yugoslavia tức Nam-Tư cũ
- Rumania
- Bulgaria
- North-Vietnam tức Cộng Sản Bắc-Việt
- North-Korea tức Bắc Hàn
- Algeria
- Syrie
- Irak
- Cuba
- P.R.OF China
- Mauritania
- U.A.R
- Mali
- Guinea
- Sudan
- South Yemen
- Cambodia
- Somalia
- Ceylon
- Tanzania


Tin hay không thì tùy mọi người nhé.

Bản đồ án Chủ Nghĩa Cộng Sản & Chiến Tranh Lạnh trong chiến tranh Quốc Cộng Việt-Nam và Mưu đồ của Chủ Nghĩa Cộng Sản thì thật không ngờ, không phải chỉ có hai nước Liên-Xô và Trung Quốc viện trợ cho Miền Bắc để thâu tóm Miền Nam, mà còn có đến tận 26 nước lận đó.
____________________
Xem qua bài viết gốc nhé:

A propaganda leaflet produced by the U.S. or South Vietnam military, intended to convince the enemy that "The Whole World Is On Our Side." The legend below the map translates: "Thirty-one nations are helping the people of South Vietnam fight the communists to save the country." By using a black, disproportionately large symbol for these 31 countries, the mapmaker has magnified the apparent support. The caption on the verso translates simply: "We Intend To Win," followed by a list of the 31 countries, and at the bottom: "With the consensus support of all the world's peace-loving people, we intend to win, certain defeat for the Cong."

For the opposite view, see ID #2244, the NLF Victory Map, showing 27 communist nations that "have taken sides with" the National Liberation Front against the U.S. and South Vietnam.

Tài liệu: digital.library.cornell.edu/catalog/ss:19343377
______________________


Ai giỏi tiếng-Anh đọc sẽ hiểu, xem qua tấm bản đồ này quý vị sẽ thấy không chỉ có hai nước Liên-Xô và Trung Quốc hổ trợ cho Miền Bắc xâm lăng Miền-Nam-Việt-Nam mà có tới 27 quốc gia cộng sản thuận đồng đứng về phía "Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam" chống lại Hoa Kỳ và Việt-Nam-Cộng-Hòa, chứ không phải là 27 quốc gia đó trong 31 nước trong bản đồ này ủng hộ Miền-Nam-Việt-Nam chống lại sự xâm lăng của gọi tắt là (NFL) được đại diện bởi lá cờ của nó (lá cờ này vào sáng 30 tháng 4 năm 1975 được treo trên Dinh Độc Lập) cùng với 27 quốc gia cộng sản khác từ Cuba và Liên Xô đến Tanzania, vị trí của cờ NFL ở đầu bản đồ mang lại cho nó diện mạo sẽ thống trị phong trào cộng sản trên toàn thế giới trong tương lai.

NFL được thành lập vào cuối tháng 12 năm 1960 sau khi được hậu thuẩn mạnh mẽ từ Liên Xô và Trung Quốc, với mục đích lật đổ chánh quyền Việt Nam Cộng Hòa và hất Hoa Kỳ ra khỏi cuộc chiến này càng sớm càng tốt để thống nhất hoàn toàn Miền Nam dưới sự cai trị của cộng sản, NFL đã có nhiều thành phần quân sự (Việt Cộng) được cài vào chính trị và ngoại giao Miền Nam trước đó, hay nói thẳng ra là bọn "Ăn Cơm Quốc Gia Thờ Ma Cộng Sản" đó cho nó nhanh gọn dễ hiểu, sau lợi thế tâm lý mà nó đạt được trong cuộc Tổng tấn công Tết Mậu Thân năm 1968, NFL đã thành lập Chính phủ Cách mạng lâm thời để tham gia vào các cuộc đàm phán dẫn đến Hiệp định Hòa bình Paris năm 1973.

tất cả những tấm Bản Đồ này đều tìm thấy tại các nước khối cộng sản ủng hộ Miền Bắc xâm lăng Miền Nam Việt Nam, cứ bấm đường link ở dưới vào xem nha chứ nó dài dòng lắm ad hổng biết tiếng nước ngoài.

Vậy... quý vị tin hay không ạ
Tài liệu tham khảo:

digital.library.cornell.edu/?_=1485370491551&f%5Bcoll
...

Sài Gòn Xưa
==============


http://batkhuat.net/tl-nguyennhan-xupdo-vnch.htm?fbclid=IwAR0ZLoxH_2vycVeLN4nvTAmkdOV1xEr78vl-5IEBJa3bvErfU0ypVwTzZgw



Nguyen nhan xup do VNCH
batkhuat.net

Trả nợ Liên Xô rồi đến Tàu, chuẩn bị trả cho Bắc TT (Bắc Hàn thống nhất hay chưa thống nhất?), chdc Đức (Đức thống nhất nhận thay) v. v...

Những nước như Pháp, Venezuella mới là những nước gây bất lợi nhiều nhất cho miền Nam về mặt ngoại giao.
28 nước cộng sản ủng hộ đánh VNCH năm 1975, bây giờ còn lại bao nhiêu nước theo cộng sản?

source=

https://m.facebook.com/oldsaigon75/photos/pcb.2146060518776206/2146033698778888/?type=3&source=48

11

Việt cộng tàn sát, chôn sống người dân trong ngày Tết Mậu Thân 1968 tại Huế.

1968: Mồ tập thể người dân Huế đầu tiên bên Sông Hương do Việt cộng giết hại.

22


Việt cộng tàn sát, chôn sống người dân trong ngày Tết Mậu Thân 1968 tại Huế.

1968: Mồ tập thể người dân Huế đầu tiên bên Sông Hương do Việt cộng giết hại.
Viet Cong Rocket Attack Kills Many Saigon Civilians - A huge crater marks the spot where a Viet Cong rocket hit at the front entrance to a residence. Date: 11 June 1968





Tù cải tạo, tù không án dưới hình thức 'mượn dao giết người' không theo cộng sản để xử tử, trấn phạt, bỏ đói những người bảo vệ miền nam, người đã buông súng theo lệnh cấp trên... Việt cộng giết người không chảy máu để trả thù những người không theo cộng sản.
Từ 100 tới 180,000 người quân nhân miền nam chết trong trại mang danh trại cải tạo, mà Việt cộng đã dựng lên trá hình nhà tù.
28 nước cộng sản ủng hộ đánh VNCH năm 1975, bây giờ còn lại bao nhiêu nước theo cộng sản?

From 100 - 180,000 South Vietnames Sodiers would die in these Re Education camps from Vietcong Commmunist set up.

33

Việt cộng đẩy người miền nam đi Vùng kinh tế mới, một hình thức mượn dao giết người.

Bao nhiêu người bị chết trên biển khi họ phải chạy trốn Việt cộng bằng đường biển sau 1975?

28 nước cộng sản ủng hộ đánh VNCH năm 1975, bây giờ còn lại bao nhiêu nước theo cộng sản hở mấy thằng Việt cộng?

=======================================================

Xã hội thụt lùi trong chế độ cộng sản,

Nên tránh bị lạm dụng quyên góp trong cộng đồng cho chuyện VN
CT ĐẶC BIỆT SÁNG THỨ BẢY 13/2/2021:
https://youtu.be/SBfwzELCmCc
2024 bánh vẽ nạn nhân thảm sát

 

 photo xuacircn_zpstzdnzotf.png

Đây là đám Việt cộng sống núp trong chiến khu D (Đê), bọn nằm vùng, chúng bày ra cách cho các cuộc khủng bố, những ma trận phá hoại miền nam


 

44
Hình: Những thằng Việt cộng từ miền bắc vượt vĩ tuyến vào nam để gây chiến, giết chóc người trong nam. https://www.economist.com/img/b/180/310/90/sites/default/files/cf_images/20020817/3302OB.jpg thằng Việt cộng rúc trong lỗ Củ Chi, Tây Ninh


55

 


Sào huyệt của bọn "sinh bắc tử Nam" và cộng phỉ du kích MTGPMN 66


bọn phá hoại
77

 photo xuacircn_zpstzdnzotf.png

Đây là đám Việt cộng sống núp trong chiến khu D (Đê), bọn nằm vùng, chúng vẽ ra các cuộc khủng bố, những ma trận phá hoại miền nam


 

thằng Việt cộng rúc trong lỗ Củ Chi, Tây Ninh


Đây là đám Việt cộng sống núp trong chiến khu D (Đê), bọn nằm vùng, chúng vẽ ra các cuộc khủng bố, những ma trận phá hoại miền nam


 


 photo viet_zpsywuyylmy.gif

 

thằng Việt cộng rúc trong lỗ Củ Chi, Tây Ninh

 


Sào huyệt của bọn "sinh bắc tử Nam" và cộng phỉ du kích MTGPMN


bọn phá hoại


NHUNG THANG NGAY BIEU TINH HON LOAN O SAIGON DO, TOI LA MOT SINH VIEN LUAT KHOA (VIEN DAI HOC QUOC GIA SAIGON) LUC DO DU LA MOT SINH VIEN KHONG QUAN TAM TOI CHANH TRI LAM, NHUNG QUA NHUNG VIEC CHUNG NO LAM RUM BENG, TOI CUNG BIET BON HUYNH TAN MAM VA BON DOI LOT TON GIAO NHU HUYNH LIEN, NGUYEN NGOC LAN VA CAI DAM DAN BIEU O HA NGHI VIEN NHU NGO BA THANH VV...LA VC NAM VUNG. VAO THOI GIAN DO CO RAT NHIEU TEN NAM VUNG DA KHONG CON CHE DAY DUOC CAI DUOI CUA CHUNG NUA. NHUNG CHUNG CON TU DO HOAT DONG DUOC LA NHO CHE DO VNCH KHI DO BIET TON TRONG TU DO DAN CHU. (NHU CHE DO CONG SAN O VN HIEN NAY, CHI CAN 1 LAN BIEU TINH NGAY 10/6/2018 HAY PHAN DOI CHE DO, CO NGUOI AN DON HO RA MAU HOAC LANH AN 1O, 15 NAM TU HOAC BI GIET LUON NHU ANH HUA HOANG ANH O RACH GIA, TINH KIENGIANG ) NHUNG CUNG CO NHUNG TEN CON KHEO LEO CHE DAY NHU MIEN DUC THANG, TRINH CONG SON, TON THAT LAP HAY KIM CUONG VV... NEN NGUOI DAN CON MO HO NGHI NGAI KHONG RO THUC HU VE CHUNG. NHUNG SAU 1975 MOT THOI GIAN, TOI DA KHANG DINH RANG CHANH XAC BON KIM CUONG, THANH NGA HAY NHUNG MIEN DUC THANG, TRINH CONG SON, TON THAT LAP VV... LA VC NAM VUNG. VA BAY GIO NHO NHUNG CLIP CUA ANH MA NHIEU NGUOI NHU TOI MOI DUOC BIET RO VE LAI LICH XUAT THAN CUA BON CHUNG. NHUNG SU THUC THI CHI CO BON DAU SO NHU HUYNH TAN MAM LA VC NAM VUNG, CON DAM SVIEN CON LAI CHI LA BON NGU XUAN NGHE THEO. CHUNG CHI LA THIEU SO TRONG SVIEN VA HAU HET XUAT THAN O QUE, DAU TU TAI 2, LEN SAIGON VO DAI HOC. BANG CHUNG LA CAC BAN SVIEN CUA TOI CA TRAI LAN GAI KHONG AI NGHE CHUNG THEO CHUNG HAY THICH CHUNG MA CON GHET CHUNG. NHIEU BAN SVIEN CUA TOI DA NHAP NGU VA HY SINH SAU DO. NHAC LAI NHUNG NAM THANG CU RAT BUON CHO DAT NUOC.







Thằng Việt cộng

Thằng Việt cộng tạ ngọc phách ban tuyên giáo, tên bí danh trần độ

Tên Việt cộng Ca Văn Thỉnh đã thu xếp để đưa Trúc Hồ tức Trương Anh Hùng qua Thái Lan bằng đường bộ năm 1981 để "cấy" Trúc Hồ có cơ hội sau này len lõi vào cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại. Ca Văn Thỉnh là cha của thằng Việt cộng văn công Ca Lê Thuần.

Năm 2013 bản nhạc "Đáp Lời Sông Núi" đã và đang được "nhà nước Việt cộng" hoan nghinh và phổ biến rộng rãi, được coi như là một bản nhạc của ban tuyên huấn cộng sản chủ trương, được dùng để Chào Mừng Ngày Quốc Khánh 2/9/1945 - 2/9/2013.