Saturday, April 24, 2021

LÊN TIẾNG CỦA MỘT KHÔNG QUÂN về bài Ph253

 

 

LTS:

 Việc này „ồn ào” trên Net, nhưng với sự thận trọng của người làm báo chân chính, nên hôm nay, TCDV đăng bài này để chấm dứt vụ việc. Đáng trách là những người ở ngay San Jose mà như „ đui mù” vậy. (TCDV). Von: Im Auftrag von Bui Ngoc Thang Gesendet: Samstag, 8. Februar 2014 22:28 An: TẠP CHÍ DÂN VĂN. Betreff: V/V KQ chào tay trái

 ---------------------------------------------------- 


Để rộng đường dư luận và cũng để giải oan cho một người có lòng, xin gửi quý vị bài viết của một KQ Úc châu. Lên tiếng của một KQ về bài “Quân Phục và Chào Cờ” Kính thưa quý chiến hữu QLVNCH và đồng hương Việt Nam, Trước hết, để chứng tỏ đây không phải một bài viết của một tác giả nặc danh, chúng tôi xin mạn phép tự giới thiệu cái tôi đáng ghét của mình:


  • KQ Nguyễn Hữu Thiện, hiện đang sinh hoạt trong Liên Hội Ái Hữu Không Quân QLVNCH Úc Châu, cư ngụ tại thành phố Melbourne, tiểu bang Victoria, Úc-đại-lợi.
  •  
  • Từ trước tới nay, chúng tôi chưa bao giờ góp ý kiến về bất cứ đề tài nào được đưa lên Internet, bởi vì tự xét trình độ nhận thức của mình có giới hạn, tốt hơn hết “dựa cột mà nghe”.


  1. Tuy nhiên, hôm nay, chẳng đặng đừng chúng tôi phải lên tiếng sau khi một số email về đề tài “Quân Phục và Chào Cờ” được phổ biến rộng rãi, có nội dung đả kích, chế nhạo ba cựu quân nhân Không Quân VNCH hiện đang cư ngụ tại Bắc Cali, Hoa Kỳ. Vì nội dung các email nói trên chứa đựng những lời lẽ khiếm nhã, thậm chí thô tục, mà hai trong số các tác giả lại tự nhận là cựu quân nhân QLVNCH – Ó Biển 227 LC, và HQ/Người Nhái Bửu


Nguyễn, TUN/Nhóm Tinh Thần Ngụy Văn Thà – chúng tôi cho rằng không nên đăng nguyên văn, bởi nếu hai tác giả nói trên là cựu quân nhân “giả”, thì đăng nguyên văn là vô tình tiếp tay cho bọn phá hoại khối đoàn kết của tập thể cựu quân nhân QLVNCH ở hải ngoại, còn nếu hai tác giả là cựu quân nhân “thật”, thì đăng nguyên văn là gây ra tình trạng “con sâu làm rầu nồi canh” cho quân chủng Hải Quân và binh chủng Thủy Quân Lục Chiến, mà chúng tôi hằng ngưỡng phục. [Đặc biệt, cách đây mấy năm, nhân dịp Đại hội TQLC toàn thế giới được tổ chức tại thành phố Melbourne, bản thân chúng tôi đã được hân hạnh diện kiến cựu Đại tá Nguyễn Thành Trí, nguyên Tư lệnh phó SĐ/TQLC, cựu Trung tá Nguyễn Văn Phán, nguyên Tiểu đoàn


trưởng TĐ8/TQLC, và quen biết nhà văn TQLC Cao Xuân Huy, tác giả hồi ký chiến trường “Tháng Ba gãy súng”; tất cả các vị ấy đã để lại nơi chúng tôi sự kính phục và những tình cảm trân quý] Vì thế, chúng tôi chỉ xin rất sơ lược câu chuyện qua nội dung các email nói trên: Trong buổi thượng kỳ VNCH vào ngày mùng hai Tết Nguyên Đán do Ban Đại Diện Cộng Đồng Bắc Cali tổ chức, có 9 vị cựu quân nhân thuộc các quân binh chủng, quân trường trong QLVNCH mặc quân phục đứng thành một hàng ngang và chào tay. (Xin xem hình 1, và 2 đính kèm) Tính từ trái qua phải, ba người sau cùng là ba CQN Không Quân mặc đồ bay, trong đó, người thứ bảy chào bằng TAY TRÁI, hai người còn lại chào bằng tay mặt. Dĩ nhiên, xưa nay các quân nhân QLVNCH, cũng như tất cả mọi quân đội trên thế giới, đều chào bằng TAY MẶT, trừ trường hợp bị thương tật ở tay mặt thì mới chào bằng tay trái. Cho nên, vị CQN Không Quân chào bằng tay trái trong buổi thượng kỳ VNCH do Ban Đại Diện Cộng Đồng Bắc Cali tổ chức, bị các tác giả email nói trên chỉ trích thậm tệ cũng là một điều dễ hiểu. Có khó hiểu chăng là việc hai vị CQN Không Quân còn lại, chào bằng tay mặt đàng hoàng, cũng bị các tác giả email tìm cách để chế nhạo. Tác giả Lê Hoàng Trung viết: - Ông (thứ tự số 8) thì không lo chào cờ như 6 người Binh chủng khác ở ngay bên cạnh: họ rất nghiêm chỉnh. Còn ông ta thì Cờ lên tới đâu, ông ta ngước lên nhìn theo, quên cả chuyện (phải đứng ở thế nghiêm) khi chào cờ. - Còn một ông thì đứng khum khum, lưng cong đ... cong, đến bàn tay cũng cong cong...chào. Tác giả Ó Biển 227 LC thì ra vẻ là người sính thơ văn, cảm tác bài thơ Nỗi Buồn Quân Chủng, với bốn câu kết như sau: ...Ông đầu lính quýnh chào tay trái Lão kế lừng khừng ngó kiếm sao Vị cuối cong tay, cong cả đ... Bụng phình suýt nứt áo... Ôi chao! [Lẽ ra Ó Biển 227 LC phải viết “luýnh quýnh” mới đúng chính tả] Rồi một tác giả khác bồi thêm: và xấu hổ” đ... chịu được! Coi hình mà tui cảm thấy xấu hổ lây. Không biết ông bà nào cử mấy thằng cha này ra chào cờ vậy nữa? Mấy thằng cha này chỉ có nước cho ở nhà “ôm đ... vợ” để vợ sai vặt mới xứng thôi... Và phía dưới tấm hình chụp, có lời ghi chú đầy miệt thị: “Xuất thân Cơ Bản Thao Diễn từ Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang” * * *Vì mục tiêu đả kích chính trong bài “Quân Phục và Chào Cờ” là vị CQN Không Quân chào bằng TAY TRÁI, chúng tôi đã bỏ công tìm hiểu “đương sự” là ai, và được biết đó là cựu Trung úy Lê Quang Tiên, khóa 68 KQ, nguyên là một hoa tiêu trực thăng CH-47 Chinook xuất sắc, thuộc Phi Đoàn 237 “Lôi Thanh”, SĐ3KQ (Biên Hòa), người từng vào sanh ra tử tại An Lộc trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972. Nguyên nhân anh Tiên chào bằng tay trái là vì anh mới vào bệnh viện giải phẫu cánh tay mặt, hiện nay vẫn còn mang nẹp bằng kim loại, không cử động được, cho nên theo đúng quân phong quân kỷ - nếu tay phải bị thương không thể chào cờ, chào thượng cấp được, thì chào bằng tay trái, mọi người sẽ hiểu hoàn cảnh thương tật của mình, chứ không đứng không – để chào bằng tay trái. Việc cựu Trung úy Lê Quang Tiên chào bằng tay trái vì cánh tay mặt đang còn mang nẹp bằng kim loại, đã được vị chủ tịch Cộng Đồng Bắc Cali xác nhận với cựu Trung úy Trương Ngọc Hiệp, là người đứng thứ năm trừ trái, mặc quân phục SVSQTB Thủ Đức trong hình. Cựu Trung úy Trương Ngọc Hiệp là bạn cùng khóa 69B Không Quân với cựu Trung úy Đặng Văn Đạt, hoa tiêu trực thăng võ trang UH-1 “Huey”, Phi Đoàn 231 “Lôi Vân”, SĐ3KQ (Biên Hòa). Sau khi “rớt” khóa bay ở Hoa Kỳ, anh Hiệp trở về trường Bộ Binh Thủ Đức. [Cựu Trung úy Đặng Văn Đạt hiện định cư tại Melbourne, từng giữ các chức vụ Hội trưởng Hội Ái Hữu Không Quân QLVNCH tiểu bang Victoria, và Chủ tịch Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tiểu bang Victoria] Vị CQN/KQ đứng kế cựu Trung úy Lê Quang Tiên mà nhà thơ Ó Biển 227 LC gọi là “Lão kế lừng khừng ngó kiếm sao” là cựu Thiếu úy Nguyễn Bửu Hiệp, khóa 5/70 KQ. Vị cuối cùng mà Ó Biển 227 LC mô tả là “cong tay, cong cả đ...” là cựu Thiếu tá (nhạc sĩ) Cao Minh, khóa 64 KQ, trước kia phục vụ tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang. Khi được liên lạc để biết rõ sự tình, cựu Trung úy Trương Ngọc Hiệp đã xác nhận với cựu Trung úy Đặng Văn Đạt rằng ba vị CQN/KQ kể trên đều là những người luôn luôn sát cánh với anh trong các cuộc biểu tình chống cộng ở Bắc Cali. Gà nhà bôi mặt đá nhau! Nếu chúng ta tin rằng hai tác giả Ó Biển 227 LC và HQ/Người Nhái Bửu Nguyễn là CQN thật sự, thì câu hỏi được đặt ra là “vì đâu nên nỗi”. Vì đâu, các vị CQN ấy lại “đấu tố” ba CQN Không Quân nói trên, thậm chí còn chụp cho họ cái mũ “lính Bắc Bộ Phủ”?! Đọc đi đọc lại các bài của nhóm tác giả nói trên, chúng tôi đã có câu trả lời. Đó là đoạn viết: ...Họ đang dự buổi chào cờ với Ban Đại Diện Cộng Đồng (thứ 3) vào ngày mùng 2 Tết; có nghĩa là ở San Jose có nhóm người thành lập thêm Ban Cộng Đồng thứ 3 liên hợp với Bọn Liên Đoàn Cử Tri và để làm gì ... có Trời mà biết! Ban Đại Diện Cộng Đồng thứ 3 ra đời chính là một sự khẳng định rằng Ban Đại Diện Cộng Đồng thứ nhất đã phán đoán đúng: Không mở ra bầu cử để bọn gian lợi dụng cướp Ban Đại Diện Cộng Đồng xuyên qua một cuộc bầu cử sẽ bị gian lận.” Việc tranh chấp, đấu đá lẫn nhau giữa các Ban Đại Diện Cộng Đồng ở California là chuyện xảy ra bên kia bờ đại dương, chúng tôi xin miễn bàn, ở đây chúng tôi chỉ bày tỏ sự bất bình trước việc ba anh em KQ của chúng tôi bị đem ra làm “vật tế thần”! Thay vì vạch ra những cái sai (nếu quả thật là “sai”) của ba CQN/KQ nói trên trong việc theo phò Ban Đại Diện Cộng Đồng thứ 3 bằng những lập luận đúng đắn, lại điên cuồng đả kích một người đang có cánh tay mặt bất khiển dụng, mà không chịu tìm hiểu tới nơi tới chốn, rõ ràng không phải là hành động của bậc chính nhân quân tử, của các CQN/QLVNCH chưa quên sáu chữ “Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm.” Thứ đến, phê bình cựu Thiếu úy Nguyễn Bửu Hiệp “không lo chào cờ... Cờ lên tới đâu, ông ta ngước lên nhìn theo” là suy nghĩ một cách hời hợt, nông cạn. Nếu quý chiến hữu và độc giả quan sát tấm hình chụp toàn cảnh, sẽ thấy đây là một buổi lễ thượng kỳ, mà trong các buổi thượng kỳ, khi người ta ngước mắt theo dõi lá quốc kỳ đang được từ từ kéo lên là tỏ lòng tôn trọng tới mức tối đa, chứ không phải “ngó kiếm sao” như nhà thơ Ó Biển 227 LC đã gán cho, và cũng không mất tư thế đứng nghiêm như tác giả Lê Hoàng Trung đã chê trách. Thứ ba là việc tất các các tác giả đều “nhất trí” chê cựu Thiếu tá (nhạc sĩ) Cao Minh “đứng khum khum, lưng cong đ... cong, bàn tay cũng cong cong”, chúng tôi thật sự hết ý kiến. Theo nhận xét của chúng tôi, và có lẽ của tất cả những ai có cặp mắt và đầu óc khách quan, trong hình chụp, tay ông Cao Minh chào có hơi cong, vòng bụng của ông phát triển trông thấy, nhưng trong khi tất cả mọi tấm hình đều chụp từ phía trước, mà các tác giả cũng thấy được “cái đ... của ông cũng cong” thì quả là óc tưởng tượng của các tác giả đã tới mức thượng thừa! Cũng có thể các vị ấy thích viết tục, hoặc đầu óc luôn bị ám ảnh bởi cái đ... (Mấy thằng cha này chỉ có nước cho ở nhà “ôm đ... vợ”), cho lên mới đi tới tình trạng lạm phát từ “đ...” trong loạt bài đả kích “Quân Phục và Chào Cờ”. KẾT LUẬN: Tới đây, thích hay không thích bài viết của chúng tôi, quý chiến hữu QLVNCH và đồng hương Việt Nam cũng không thể bác bỏ những chi tiết, dữ kiện có thật trong vụ này đã được chúng tôi tìm hiểu, kiểm chứng trước khi viết ra. Bài viết của chúng tôi, cho dù có thể không làm đẹp lòng một số người nào đó, cũng chỉ có mục đích duy nhất là bảo vệ danh dự ba cựu quân nhân của một quân chủng đã đóng góp biết bao xương máu trong cuộc chiến bảo vệ lý tưởng Tự Do tại miền Nam thân yêu trong suốt hơn 20 năm trường. Quý chiến hữu và đồng hương có biết rằng trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, cứ mỗi tháng, trong tổng số 3000 quan tài do các nhà thầu cung cấp cho Bộ TTM/QLVNCH, có tới 100 quan tài được đưa vào Tử Sĩ Đường trong căn cứ không quân Tân Sơn Nhất. Chưa kể một số không nhỏ chiến sĩ KQ hy sinh đã được tẩm liệm tại nhà xác quân y viện của các Quân Đoàn, và tất nhiên, cũng chưa kể tới các cánh chim không bao giờ tìm được xác rơi! Viết như thế, chúng tôi không có ý chỉ đề cao sự hy sinh xương máu của các chiến sĩ Không Quân, mà muốn nhân cơ hội này, bày tỏ mong ước mọi cựu quân nhân QLVNCH không phân biệt quân binh chủng, nếu trước năm 1975 đã “đồng tử” bên nhau trong cuộc chiến bảo vệ lý tưởng Tự Do, thì nay trong cảnh nước mất nhà tan, những người may mắn sống sót hãy cố gắng “đồng sinh” với nhau. Hơn nữa, kể cả những người trẻ nhất trong tập thể cựu quân nhân QLVNCH nay cũng đã “sáu bó”, không biết sẽ nhắm mắt xuôi tay lúc nào, tại sao không tìm một sự an nhiên, thanh thản cho tâm hồn mình?! Mong thay! KQ Nguyễn Hữu Thiện / Melbourne, Úc-đại, ;komki9.;lolợi/ Tháng 2, 2014 Phải giữ đúng Quân Phong Y phục xứng kỳ đức . Hội đủ hai điều kiện này thì mặc còn không thì thôi. Đừng bôi nhọ cho bộ quân phục VNCH . Mấy em lên ca hát , mặc quân phục nhưng tóc để dài ngang vai !!! Trông có đẹp mặt không ?
1

 




1 photo christmas-deer-blue-stars.gif"
2
3
4
5
6



 

2

 




1
 photo christmas-deer-blue-stars.gif"



 

3

 



Điền Chủ Bị Đấu Tố và Chôn Sống
Trong Thời Cải Cách Ruộng Đất


Định mệnh đưa đẩy, dắt tôi đến với một phụ nữ khác, sống cùng tôi cho đến tận bây giờ. Cô tên Phạm Thị Nhu, cũng là phụ nữ có tâm hồn sâu sắc. Cô vốn là một nạn nhân của chiến dịch cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ năm 1954, 1955.

Định mệnh đưa đẩy, dắt tôi đến với một phụ nữ khác, sống cùng tôi cho đến tận bây giờ. Cô tên Phạm Thị Nhu, cũng là phụ nữ có tâm hồn sâu sắc. Cô vốn là một nạn nhân của chiến dịch cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ năm 1954, 1955.


Định mệnh đưa đẩy, dắt tôi đến với một phụ nữ khác, sống cùng tôi cho đến tận bây giờ. Cô tên Phạm Thị Nhu, cũng là phụ nữ có tâm hồn sâu sắc. Cô vốn là một nạn nhân của chiến dịch cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ năm 1954, 1955.




1
 photo christmas-deer-blue-stars.gif"
http://i870.photobucket.com/albums/ab261/mayman11/christmas-deer-blue-stars.gif



 

 

No comments:

Post a Comment